favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2128: Lảm Nhảm

Chương 2128: Lảm Nhảm

Lương bạc cũng chính là ích kỷ, thậm chí so với ích kỷ còn cao hơn một bậc, đối với phần lớn người và sự việc trên đời đều rất lạnh nhạt. ͏ ͏ ͏ ͏

Người có thể khiến Bình Tây Vương toàn thân tâm trả giá, không nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Lão Điền coi như là một người, nhưng lão Điền quá đỉnh, cũng không cần Bình Tây Vương trả giá gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Một người khác chính là Thiên Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Làm người hai đời, bản thân lần đầu tiên làm phụ thân, cho dù là chỉ là nghĩa phụ. ͏ ͏ ͏ ͏

Có thời điểm, chính bản thân Bình Tây Vương cũng sẽ nghi hoặc, Người Mù dạy Thiên Thiên "Long ỷ là mùi vị bỏng gạo mật ngon nhất trên cõi đời này", đến cùng là muốn hố lão Điền, hay là muốn tẩy não mình? ͏ ͏ ͏ ͏

Người Mù làm việc, dù sao cũng là bánh ngàn lớp rồi ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng cái này cũng nói, Bình Tây Vương đối với Thiên Thiên, là yêu thích xuất phát từ tận tâm can. ͏ ͏ ͏ ͏

Thường xuyên đánh trận, vừa xuất chinh chính là mấy tháng thậm chí nửa năm, chuyện này thực ra không tính là gì. Phụ mẫu bình thường bận bịu kế sinh nhai, làm gì có thời gian rảnh rỗi bồi đứa nhỏ như Thiên Thiên. Khách quan mà nói, Bình Tây Vương gia đánh giặc xong liền lập tức ru rú ở trong nhà, thời gian làm bạn với đứa nhỏ, có thể cũng không ít hơn so với phụ mẫu trong các gia đình bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không... Hắn không phải phụ thân ngươi... Phụ thân ngươi không phải hắn... ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên nghiêng đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân ruột? ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân ruột của ngươi... Chết rồi... ͏ ͏ ͏ ͏

- Không, ông không chết, phụ thân nói phụ thân ruột của ta đi phương tây rồi. Đi dò đường trước cho chúng ta, chờ sau khi ta lớn lên, phụ thân sẽ mang theo ta đi tìm ông. Phụ thân nói, phụ thân ruột của ta sẽ đặt mua một trang viên thật lớn ở đó. Nơi đó còn có người phun lửa, có người phun nước, còn có người tai dài biết ca hát. Còn có, bỏng gạo mật chất như ngọn núi nhỏ, ăn hoài không hết. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn... Chết rồi... ͏ ͏ ͏ ͏

- Không, phụ thân sẽ không gạt ta. Phụ thân ruột của ta không chết. ͏ ͏ ͏ ͏

Ma Hoàn ở bên cạnh, đầu ngón tay nhẹ nhàng khẽ run, nó đang suy tư. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy rằng ngày thường Ma Hoàn vẫn luôn dùng cảm xúc cực đoan hoá để gặp người, nhưng một đứa nhỏ có thể lặng yên không một tiếng động đeo “bao” cho phụ thân mấy năm trời, sao đầu óc lại có thể không tỉnh táo được chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn làm sao có thể không chết... Hắn chết rồi... ͏ ͏ ͏ ͏

Nam tử hắc giáp gần như gầm nhẹ nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không chết, còn sống mà! ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên tức rồi, gào lên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương.. Ngươi đâu... ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại nương may y phục cho ta , Nhị nương sẽ dạy ta vẽ tranh, làm điểm tâm cho ta ăn, Tam nương sẽ hát cho ta nghe. Các nàng đối với ta cũng rất tốt đó. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương ngươi... Chết rồi... ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên trầm mặc, thân nương đúng là đã chết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, câu nói của Kiếm Tỳ trước khi thê tử Kiếm Thánh sinh con lại hiện lên trong đầu Thiên Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên cúi đầu, nhìn bụng mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Rạch, rạch bụng... thân nương. ͏ ͏ ͏ ͏

Đau... Đau... ͏ ͏ ͏ ͏

Thân nương... ͏ ͏ ͏ ͏

Có lẽ là Trịnh Phàm không ở đây, cũng có lẽ là ở trong hoàn cảnh này, trong bầu không khí như vậy, tâm tình càng dễ dàng mất khống chế. ͏ ͏ ͏ ͏

Rốt cuộc, hắn vẫn chỉ là đứa nhỏ. Nếu như một đứa nhỏ có thể làm được việc như khống chế tâm tình không hề có kẽ hở, vậy thì cũng quá yêu nghiệt, cũng quá phi thực tế rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong viền mắt Thiên Thiên bắt đầu có ánh nước đang loé lên lấp lánh. ͏ ͏ ͏ ͏

Ma Hoàn quay đầu nhìn qua, nó có chút bối rối. Đứa nhỏ này nó chăm sóc từ nhỏ đến lớn lên béo trắng, hình như chưa bao giờ rơi nước mắt. Hắn chỉ có thể cười, chỉ có thể hiểu chuyện, chỉ có thể khôn ngoan, thậm chí, từ rất sớm rất sớm đã học được cái gì gọi là... Săn sóc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương ngươi... Chết rồi... ͏ ͏ ͏ ͏

Nam tử hắc giáp tiếp tục nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Ma Hoàn đột nhiên phát ra tiếng gào thét, rít gào với kẻ trong lồng giam, ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi, câm miệng cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Nam tử hắc giáp như là nhìn thấy một tia hi vọng nào đó, lập tức vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi muốn báo thù... cho nương ngươi sao... ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe được câu này, Thiên Thiên lập tức khịt khịt mũi, đưa tay xoa xoa khóe mắt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân nói, người đã báo thù cho nương ta rồi. Đại Yến tể tướng, chính là hung thủ giết nương ta, phụ thân nói, hắn ở trên đường, đem vị kia tể tướng giết chết rồi. Phụ thân còn nói, chờ lại qua một thời gian, chờ tình thế đi qua, người sẽ để mấy thúc thúc mang theo quân, tới đem toàn bộ tể tướng gia... Diệt môn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói tới chỗ này, Thiên Thiên nín khóc mỉm cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nói không cần đâu, bởi vì nhà bọn họ hẳn là cũng có đứa nhỏ, nói không chừng cũng thích ăn bỏng gạo mật đó. ͏ ͏ ͏ ͏

-... ͏ ͏ ͏ ͏

Nam tử hắc giáp. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp