- Người Yến dùng sức lực cả nước phạt Sở, hoàng tộc cấm quân của trẫm gần như đều giao cho Niên Nghiêu, đến Trấn Nam quan bày ra một cái thùng sắt trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Trẫm, giao ra quyền lực, cũng làm cho Đại Sở quý tộc tận lực cống hiến ra tư binh lương thảo cùng với các loại quân giới. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng ai có thể nghĩ đến, người Yến lại có thể đi đường thủy? Ai có thể nghĩ đến, Khuất Bồi Lạc lĩnh Thanh Loan quân, vậy mà chỉ một trận chiến ở Thanh nghềnh đã lật! ͏ ͏ ͏ ͏
Trẫm là hoàng đế, không phải tướng quân xung phong nơi sa trường, trẫm đã làm được tốt nhất mà một hoàng đế có thể làm. ͏ ͏ ͏ ͏
Trẫm đã dốc hết toàn lực, nhưng trẫm, nhưng Sở Quốc, vẫn thua. ͏ ͏ ͏ ͏
Trẫm không biết chiến báo của Phạm thành, ngươi đã từng xem qua chưa. Nhưng trẫm đã xem, sau khi xem xong gần như đã cười đến thất thanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Niên Nghiêu tự ý làm chủ, xuất kỳ binh mượn đường Tấn địa vào Mông sơn, muốn một trận chiến mà hạ Phạm thành. Độc Cô Mục phái tư binh của Độc Cô gia từ phía nam tiến sát Phạm thành. Có ai ngờ được, vị thiếu chủ của Khuất thị kia, ngày xưa trận chiến Thanh nghềnh từng bị Trịnh Phàm đánh như cỏ heo, như chó nhà có tang, lại có thể thủ vững Phạm Thành lâu như vậy. Càng buồn cười chính là, họ Trịnh kia còn điều động tất cả binh linh tinh nhuệ, ra Trấn Nam quan xuôi xuống phía tây Thượng Cốc quận, một đường bất ngờ tập kích đến Phạm thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng cầm lấy chén trà, uống một hơi cạn sạch, không còn thưởng thức nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Thọ gật gù, cảm khái nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đời người, giống như lật xem một quyển sách sử. Ban đầu sẽ thấy mới mẻ nhiệt tình, không ngừng lật mở sang trang sau, rồi cũng từ từ hiểu được cái gì gọi là cô độc thất bại, cái gì gọi là thế sự vô thường. ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm là hoàng đế. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, bệ hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Người phía dưới có thể chịu thua, chỉ có hoàng đế, là không thể chịu thua. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ nói rất đúng. ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng nhắm chặt mắt lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, vị kia thiếu niên anh tuấn đứng dậy, hướng Mạnh Thọ hành lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạ gia tiểu tử Tạ Ngọc An, bái kiến Mạnh đại nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính là vị Thiên Lý Câu kia của Tạ gia? ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu tử không dám, tiểu tử xấu hổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng mở mắt ra, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm quyết ý đem vị trụ quốc cuối cùng của Đại Sở ta, phụ thân Tạ Chử Dương phái đến phía bắc, tiếp nhận chức vị lúc trước của Niên Nghiêu, nắm giữ hoàng tộc cấm quân ở ven bờ Vị Hà! ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ, thánh minh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm, chính là không tin tà. ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng đưa tay chỉ về Tạ Ngọc An, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người Yến nhân xưng Bình Tây Hầu của bọn họ, một người có thể bẻ gãy ba trong số tứ trụ của Đại Sở ta, vậy trẫm liền đem vị trụ quốc cuối cùng này cử đi luôn. Nếu hắn có năng lực, trẫm sẽ cho hắn đủ cớ. Nếu hắn không có năng lực, thì xem Tạ gia trụ quốc của trẫm có thể thay trẫm chống đỡ cục diện hay không! Ngươi nói đời người giống như lật một quyển sách sử, nhưng ở trong mắt trẫm, sử sách huy hoàng, vương triều hưng thế, thực ra cũng chỉ viết hai chữ: Thiên mệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Thọ gật gù, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần không biết là nên chúc mừng bệ hạ, hay là nên khuyên can bệ hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng giơ tay lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi chỉ cần nói lời từ tận đáy lòng là được. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần cảm thấy, đánh bạc vận mệnh của bản thân, cùng dân cờ bạc thua mù quáng trong sòng bạc, thì có gì khác biệt? ͏ ͏ ͏ ͏
- Mạnh đại nhân, ngài sai rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An lại mở miệng nói trước. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ? ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Thọ nhìn về phía Tạ Ngọc An, thiếu niên lang tuấn tú đến mức gần như có chút yêu dị. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An chắp tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mạnh đại nhân, bệ hạ đánh cược, không phải bản thân bệ hạ, mà là quốc vận của Đại Sở vận! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Hôm nay Phụng Tân thành đặc biệt náo nhiệt. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài Tây Môn, gần như dân chúng toàn thành đều tuôn ra ngoài, bởi vì đội ngũ khâm sai đại thần của triều đình, rốt cục cũng đến rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bách tính Phụng Tân thành đối với khâm sai của triều đình cùng với cái gọi là thánh chỉ, thực ra cũng không có hứng thú quá lớn. Nhưng bọn họ biết rõ, lần này khâm sai đến đây, là vì chuyện Hầu gia nhà mình... Phong vương. ͏ ͏ ͏ ͏
Liên quan đến kế sinh nhai, liên quan đến vinh quang, thậm chí liên quan đến cả thế hệ sau… tất cả đều đặt trên người vương gia. Quân dân của Phụng Tân thành đối với chuyện vương gia nhà mình không ngừng thăng tiến, có lẽ còn hưng phấn hơn cả bản thân vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa hai vị phu nhân đều đang hoài thai, loại này cảm giác thật đúng là khiến người ta khó có thể dùng ngôn ngữ để miêu tả. ͏ ͏ ͏ ͏
Đội ngũ khâm sai lần này đến rất chậm, ͏ ͏ ͏ ͏
Xem chừng lúc này Hoàng công công đều đã trở lại Yên Kinh diện thánh, bọn họ mới đến Phụng Tân thành. ͏ ͏ ͏ ͏