Mao đại nhân trong lòng có chút khó chịu, Từ lúc Triệu Cửu Lang chết đi, Đại Yến tể phụ, dường lập tức mất giá rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong chuyện này, một là việc tể phụ bị thay đổi dẫn đến danh vọng giảm xuống, nhưng nguyên nhân chủ yếu vẫn là do tân quân phân chia trách nhiệm của tể phụ thành nhiều vị trí, phế truất tể phụ vị trí, sau khi phân phối xuống dưới, phẩm chất của tể phụ ngày nay và tể phụ ngày trước thật sự là chênh lệch quá nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra thì, Mao đại nhân đã hiểu lầm Bình Tây Vương gia rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hôm nay phong vương, ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương gia thực sự là... Bành trướng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn coi như lướt qua một người, cũng là thật coi như lướt qua đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái gì tình tiết a, cái gì lễ nghi a, cái gì chiếu cố mọi mặt vân vân, đều đang ở trong nội tâm bên dưới bành trướng, tất cả đều bị bỏ qua rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở ngay trước mặt Thái tử hỏi Thiên Thiên Thái tử long bào nhìn có được hay không, có thể thấy Trịnh Phàm bây giờ vô cùng ngông cuồng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc nghiên cứu lịch sử, thường sẽ đối với sự tùy tiện của một số người địa vị cao, cảm thấy ương ngạnh khó mà tin nổi, cảm thấy đầu óc của bọn họ chắc chắn có bệnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng người chính là như vậy, đứng ở chỗ cao, phần lớn đều sẽ bay lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm chính là loại này người, hắn bây giờ không có cách nào bình tĩnh, cũng không muốn bình tĩnh, hắn chỉ muốn hưởng thụ thời khắc này. ͏ ͏ ͏ ͏
Đặc biệt là quân dân toàn thành quỳ sát sơn tung hô bên dưới, thượng cấp, thật sự thượng cấp rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Mao Minh Tài cùng ngũ điện hạ chỉ có thể tự mình đứng lên, một người cầm thánh chỉ, một người cầm triều phục, hai người dẫn theo đám người, cùng theo lên cao nhai. ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ sau khi đi tới, Mao đại nhân thứ nhìn thấy đầu tiên chính là nữ nhân đứng ở bên cạnh Bình Tây Vương, theo bản năng cho rằng đó là Sở Quốc công chúa, nhưng bỗng nhiên phát hiện ở phía sau người phụ nữ kia còn có một người phụ nữ nữa đang đứng, vị kia mới mặc Sở Quốc hoa trang phượng hà chính thống. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này.. . ͏ ͏ ͏ ͏
Triều đình sắc phong vương tước, nhất định cũng chuẩn bị cho Vương phi một bộ chính trang, những thứ này đều phải ban xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, Đại Sở công chúa từng được tiên hoàng đáp ứng, gần như là được cho là nghĩa nữ, chỉ tứ hôn ban xuống, về tình về lý, vị trí chính thất hẳn là vững như sắt đá rồi, bây giờ, làm sao bị tu hú khách chiếm nhà chủ rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương này lại dám đem tiên hoàng ý chỉ bỏ qua một bên không thèm để ý rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Ngũ điện hạ nhìn thấy đầu tiên, là nam hài được Trịnh Phàm ôm kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn phản ứng đầu tiên là chất nhi của mình, đương triều Thái tử, từng được phụ hoàng nhận định "Tốt thánh tôn" Cơ Truyền Nghiệp. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nhìn một chút, đột nhiên cảm giác thấy chất nhi này của mình sao lớn lên nhanh như vậy, thoáng một cái chắc nịch, cũng cao, cũng mập. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà quần áo chất nhi, làm sao lại có chút hơi giản dị, họa tiết thêu lên chính là... Lại là mãng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngũ điện hạ vẫn luôn ở bên ngoài giám sát công trình trị thủy, rất ít về kinh, dù cho về kinh, nhiều nhất cũng chỉ gặp Thái tử một lần, tiểu hài tử lớn nhanh, không nhận ra tức thì cũng rất bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng trong lần thứ hai, ngũ điện hạ rốt cục phát hiện, tiểu hài nhi trên người mặc Thái tử long bào, không phải là người đứng bên cạnh Bình Tây Vương sao! ͏ ͏ ͏ ͏
Ôm Thái tử là đại nghịch bất đạo, cử chỉ coi thường quân chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng ngươi mặc kệ Thái tử không ôm lại ôm hài tử khác, thì lại càng thêm quá đáng! ͏ ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc, ͏ ͏ ͏ ͏
Ở ngoài Phụng Tân thành, ở Tấn đông này, Mao đại nhân và ngũ điện hạ, đều không có dũng khí ở ngay mặt trực tiếp vạch trần cử chỉ đại bất kính của Bình Tây Vương. ͏ ͏ ͏ ͏
Không thể nói là hoàn toàn không dám, thêm nữa, vẫn không thể. ͏ ͏ ͏ ͏
.. . ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm thấy thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù hỏi Tiết Tam đứng bên cạnh mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam hồi đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng ngày hôm nay, hẳn là rất cao hứng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù gật gù, ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong mắt ta, chủ thượng càng ương ngạnh càng tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam cười cợt, hắn đương nhiên biết thứ người hầu luôn ham muốn là gì. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ tiếc, chủ thượng cùng vị hoàng đế ở kinh thành kia, có ăn ý cũng có ước hẹn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù nghe vậy, không để ý lắm, móc móc túi áo, không móc ra quả quýt. ͏ ͏ ͏ ͏
Tam gia thở một hơi dài nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngọc Bàn thành giao cho ta, để đổi lấy sự thờ ơ của chúng ta đối với việc triều đình hợp nhất với Tĩnh Nam quân ban đầu, ngươi có lẽ là đã biết. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng, ta biết, làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Một lúc trước, ta đã gửi một phong thư cho các tướng lĩnh cũ của Tĩnh Nam quân, nói cho bọn họ biết, hôm nay chủ thượng của chúng ta, được sắc phong làm vương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm sao, còn muốn để cho bọn họ tới dự lễ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng đấy. ͏ ͏ ͏ ͏