favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2158: Hầu Gia Của Chúng Ta

Chương 2158: Hầu Gia Của Chúng Ta

Sở dĩ, nếu thực sự nghiêm túc mà nói, mấy năm nay Triệu Thành lấy thân phận ra vào Hầu phủ, là tội lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Yến Kinh thành ngự sử, cũng là chỉ dám lấy sở trường mở ra xung đột biên giới của Bình Tây Hầu gia đi làm văn, kích động phong trào kết tội, về phần loại chuyện bên trong Bình Tây Hầu phủ dùng thái giám này, cho dù là có chứng cớ xác thực, cũng sẽ không có ai lấy công việc cằn cỗi này để làm văn. ͏ ͏ ͏ ͏

Đối với Triệu Thành mà nói, ͏ ͏ ͏ ͏

Thứ kia, trước khi cắt, cảm thấy vạn ngàn quý giá, sau khi cắt, lại cảm thấy cả người nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói trắng ra là, nếu ngươi cảm thấy thứ kia thật sự quý giá, là thứ người hiện đang có, hoặc là sắp có, đối với thứ đã mất đi, ngươi sẽ nghĩ về thứ có được trong tương lai chứ không phải mất đi ở hiện tại. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi hô xong câu này, ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Thành cảm thấy một loại tê dại từ đáy lòng. ͏ ͏ ͏ ͏

Thậm chí, ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh nến trước mặt này, ánh đèn này, sinh ra một loại cảm giác mông lung hư ảo, dường như một khắc sau sẽ có một ánh hoàng quang phá kén mà ra, hắn nghênh đón thứ hào quang này, đối với người trước mặt, thân thể, từng mảng từng mảng, một mảng mờ mịt: ͏ ͏ ͏ ͏

Bệ hạ giá lâm! ͏ ͏ ͏ ͏

Làm một nghề, yêu một nghề, Triệu công công, là lĩnh ngộ được chân lý. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bái kiến vương gia, vương gia phúc khang! ͏ ͏ ͏ ͏

- Bái kiến vương gia, vương gia phúc khang! ͏ ͏ ͏ ͏

Ban đầu Tiếu Nhất Ba nghĩ rằng vương gia nhà mình có tâm sự, tâm trạng có phần sa sút, muốn giúp vương gia mở đường, để vương gia tiến vào bên trong trước, không cần ở ngoài này chậm trễ thời gian. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao tân khách ngồi bên ngoài, có thể nhìn thấy vương gia đi qua trước mặt mình đã rất thỏa mãn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Bình Tây Vương thật không muốn bớt việc mà, ngược lại trên mặt mang theo ý cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngồi trong Hồ Lô miếu, nhìn như cởi bỏ được hết thảy rồi, nhưng cũng như không cởi bỏ được gì, tựa như tốn công vô ích, con người từ khi sinh ra, sớm muộn cũng sẽ có ngày chết đi, nhân sinh, vốn là một chu kỳ vô dụng, ham muốn, đơn giản là niềm vui ngắn ngủi trong thời gian đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Có lẽ, hôm nay Trịnh Phàm đột nhiên muốn hòa vào đó đi, hòa vào bầu không khí này. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương gia kéo một lão già, lão mang theo đứa cháu trai tám tuổi của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn là một đại biểu trong hộ đóng quân khai hoang ngoài Phụng Tân thành, vốn cũng là lưu dân, được đưa vào làm sau, sau đó ở Tuyết Hải quan đã giúp người mù cùng nhau cải tiến khoai tây. ͏ ͏ ͏ ͏

Người mù nhìn có vẻ "Bác học", nhưng người yêu thích đánh đàn dương cầm sao có thể am hiểu trồng trọt, một đống kiến thức trên lý thuyết nhưng không có ai thực sự thao tác, không nắm bắt được khí hậu từng vùng cũng toi công. ͏ ͏ ͏ ͏

Những năm này, ông lão này đã đóng góp rất nhiều, mà đạt được vị trí tiểu quan nhưng rất tử tế, thủ hạ cũng có mấy chục người, đảm đương công việc khuyến nông. ͏ ͏ ͏ ͏

- Trong nhà lão nhân có bao nhiêu người a? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hồi bẩm vương gia, tiểu lão nhân... Ngạch, trong nhà hạ quan có hai nhi tử, đại nhi tử năm ngoái theo vương gia đi đánh Sở nhân giờ đã không còn, tiểu nhi tử lần này ở lại Phạm Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc nói những lời này, trên mặt lão nhân ngược lại không có vẻ gì là bi thương. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên cạnh hắn còn có cháu trai, con dâu hắn trước khi tiểu nhi tử xuất chinh, cũng có bầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Những năm này ăn xong chén cơm, chết trận trên chiến trường, vốn là chuyện vô cùng bình thường, sau khi gian khổ được phổ biến dần, trái lại có một loại hiệu quả nghịch hướng "Không sợ nghèo mà sợ chia không đều". ͏ ͏ ͏ ͏

Còn nữa, lão già vốn là quan chức, trưởng tử chết trận mỗi tháng đều có trợ cấp, tính cả tiểu nhi tử vẫn còn ở trong quân, tuy rằng chưa ra ở riêng, nhưng một hộ gia đình này lại được chia tương được với ba tiêu hộ buôn bán. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiêu hộ bình thường cả nhà chỉ dựa vào một người đàn ông, tháng ngày đã trải qua cũng có thể khiến người ngoài vô cùng hâm mộ rồi, ngày tháng của nhà ông lão này, có thể nói là rất thoải mái rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hài tử tám tuổi này, xiêm y mặc trên người vô cùng tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, đến Vương phủ dự tiệc, trang phục chắc chắn được chú trọng, nhưng đi dự tiệc mặc lụa, trong ngày thường, chắc chắn cũng sẽ không kém. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiếp theo, Trịnh Phàm đưa tay xoa đầu hài tử, hỏi hài tử có đến trường học không, gần nhất học cái gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, Hài tử bắt đầu đọc thuộc lòng một đoạn văn chương do hắn viết... “Hầu Gia của chúng ta” ͏ ͏ ͏ ͏

Chuyện này không phải được chuẩn bị trước, bởi vì không ngờ tới vương gia sẽ khảo thí một đứa bé, Tiếu Nhất Ba cũng không sắp xếp cẩn thân đến như vậy, mà là người mù can thiệp vào đề cương dạy học, mỗi học kỳ, đều sẽ có bài tập này. ͏ ͏ ͏ ͏

Hài tử không biết chữ, bởi vì lúc ở Tuyết Hải quan, hài tử dưới Hầu Phủ học xã không lấy khoa cử của triều đình làm mục tiêu, vì thế càng quan tâm thực tế, hoặc là giống như đám hài tử Lưu Đại Hổ Trịnh Man một lòng chờ nhập ngũ, hoặc là đi đến mỗi nhà xưởng làm quản đốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp