Bởi là từng cái địa danh chủ thượng nêu lên, kỳ thực là nhà của mọi người trong những năm gần đây. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phù phù! ͏ ͏ ͏ ͏
Một bình rượu,lại uống hết, ném bầu rượu đi, cả người Trịnh Phàm ngã về đằng sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi lại không ngừng nghiêng mặt, nhìn về phía đám người người mù và Tứ Nương đang đứng, ͏ ͏ ͏ ͏
Lại đưa tay, nhặt bầu rượu không bản thân vừa ném xuống đất, cầm lấy, giơ lên, ͏ ͏ ͏ ͏
Hô: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm tạ, cảm tạ a! ͏ ͏ ͏ ͏
Để ta ở đây vẫn có một mái nhà, ͏ ͏ ͏ ͏
Mời các ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Đã qua ba ngày từ khi xảy ra tình huống chưa bao giờ có trong phong vương đại điển kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Dân chúng Phụng Tân thành vẫn như cũ nhắc tới ngày kia ở trên đài cao bên ngoài Phụng Tân thành tây môn, hình ảnh Vương gia ôm Tĩnh Nam Vương thế tử, để Thái tử đi sau mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng như nhắc lại ba đạo ý chỉ, bệ hạ đối với bản thân vương gia long ân sâu nặng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chư tổng binh Tĩnh Nam quân ngày xưa tự ý rời vị trí mà đến, từng tiếng "Bái kiến" thiếu chủ, toát ra ý chí kiên cường và lòng trung thành của quân lữ. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn có, ͏ ͏ ͏ ͏
Vương phủ đại yến, vương gia hòa ái dễ gần hỏi han ân cần, khiến đám tân khách sau khi quay về nhao nhao tán dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Không biết, còn tưởng rằng vương gia thật sự là nắm tay từng tân khách thân thiết chào hỏi, bằng không, làm sao người nào cũng đều kể được sinh động như thật, giống như bản thân được bắt tay người kia? ͏ ͏ ͏ ͏
Có người nói, ͏ ͏ ͏ ͏
Đêm đó vương gia và Đại Yến thế hệ cùng nhau uống rượu ca hát, ngay thẳng phóng khoáng, bàn luận kế sách tứ hải thái bình. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn có, ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia còn chỉ bảo ngũ điện hạ bây giờ là ngũ vương gia nỗi khổ của dân sinh, phải nghĩ đến dân kế của bách tính khó khăn thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngũ điện hạ sau khi nghe xong. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngơ ngác một lúc lâu, thật lâu không nói, giống như nhận được giác ngộ lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái mông ngồi ở nơi nào, lời nói, dĩ nhiên là nghiêng về người đó nói, quân dân Phụng Tân thành đương nhiên chọn lời êm tai để nghe cũng chọn lời dễ nghe để nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Đối với những thâm ý ẩn chứa trong từng việc hôm đó cùng với sóng ngầm cuồn cuộn tiềm tàng trong đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Không đề cập đến những thứ khác, chỉ nói Tĩnh Nam quân tổng binh kia vừa đến đây, nếu không có ba đạo thánh chỉ của bệ hạ làm nền, lúc này, sợ rằng quan hệ giữa triều đình và Tấn Đông, có lẽ cũng đã ở giương cung bạt kiếm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng, ͏ ͏ ͏ ͏
Ai quan tâm chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Trời muốn mưa, cô nương phải lập gia đình, ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy nói thời gian mấy năm qua sống yên ổn, nhưng những bầu không khí đao tiễn lạnh thấu xương, mọi người ở đây đều chưa quên. ͏ ͏ ͏ ͏
Có náo nhiệt, ta xem. ͏ ͏ ͏ ͏
Có kể chuyện xưa, ta nghe. ͏ ͏ ͏ ͏
Có tiện nghi cầm, ta chiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia muốn khởi binh, không quan tâm đánh nơi nào, theo đồn vương kỳ, nhanh chóng duy trì làm theo như vậy là được! ͏ ͏ ͏ ͏
Về phần Bình Tây Vương gia đang ở bên trong nội viện, ͏ ͏ ͏ ͏
Say đến bất tỉnh nhân sự, gần như say đến điên cuồng, ͏ ͏ ͏ ͏
Kính người này một cái người kia một cái, ͏ ͏ ͏ ͏
Loại sự tình tư mật này đương nhiên chỉ có người có tư mật mới biết. ͏ ͏ ͏ ͏
.. . ͏ ͏ ͏ ͏
Vẫn là Nghênh Tân lâu, ͏ ͏ ͏ ͏
Vẫn là nhã gian sát cửa sổ lầu ba kia, ͏ ͏ ͏ ͏
Vẫn là mấy đĩa điểm tâm tinh xảo phối với rượu hoa điêu tốt nhất kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Đông tây hai bên, do Miêu chưởng quỹ và Lỗ chưởng quỹ ngồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng hai phía nam bắc, ngày hôm nay đã có người ngồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía nam, Tiêu chưởng quỹ khuôn mặt uể oải, trước đó đi chuyển hàng, đến Trấn Nam quan, hai bên đều mắt nhắm mắt mở, sau khi chuẩn bị tốt, ban ngày không tiện đi, nhưng buổi tối, có thể thoải mái. ͏ ͏ ͏ ͏
Quân Sở thậm chí còn buôn bán chiến mã với Bình Tây Vương Phủ, cấp trên ăn thịt, phía dưới đi theo uống chút canh, trong lòng mỗi người đều thấy an tâm. ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể lần này, Tiêu chưởng quỹ đi chính là con đường Phạm Thành tiến Mông sơn kia, khó đi, giày vò, đường xa, vì vậy đến muộn không nói, hơi thở cả người cũng tràn đầy bụi bặm. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở phía bắc, là Phí chưởng quỹ ngồi, Yến nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Miêu chưởng quỹ cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phí chưởng quỹ, cô không có đến đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Yến nhân đội buôn ở trên đất Yến Quốc buôn bán vậy mà kiêng kị nhiều hơn so với thương đội ngoại quốc, thật có thể nói là chuyện mới lạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Phí chưởng quỹ cười gật gù, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này tới đây để bàn giao, chuyện làm ăn cửa hàng nơi này, cũng đều muốn hiến cho Vương phủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ô, mặc kệ sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Miêu chưởng quỹ có chút ngạc nhiên, ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn có thể không hiến à? ͏ ͏ ͏ ͏
Lỗ chưởng quỹ nhẹ nhàng đập tay lên bàn, trêu chọc Miêu chưởng quỹ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được đó, đầu của ngươi có thể đổi sang treo ở nói khác không? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu thương là buôn bán nhỏ, một thôn, một trấn, một phủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng buôn bán được trong một quận một quốc gia thậm chí là giữa mấy quốc gia, phía sau nếu không có người chống lưng, chuyện kia căn bản chính là không thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Đều là hồ ly ngàn năm nói chuyện phiếm quái gì, ͏ ͏ ͏ ͏