favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2168: Vẫn Phải Thử

Chương 2168: Vẫn Phải Thử

Cơm nước xong, ͏ ͏ ͏ ͏

Khi đang thu dọn chén đũa, ͏ ͏ ͏ ͏

Nguyệt Hinh mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Phong tỷ tỷ nói phu quân bớt chút thời giờ đến một chuyến. ͏ ͏ ͏ ͏

Lập tức bổ sung thêm: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không vội đâu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì ta sẽ đi ngay bây giờ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế thì đến tối thu dọn sau đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nguyệt Hinh rửa tay, khoác cho chồng mình kiện ngoại sáo, sau đó đỡ trượng phu của mình, cùng đi ra khỏi gia môn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhà của bọn họ, giống như Kiếm Thánh vậy, cũng đều ở ngay cạnh vương phủ, trên ý nghĩa nghiêm ngặt, được xem như là một tiểu viện thuộc vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Dọc đường đi, đụng phải Tiết Tam và Phiền Lực mới vừa đi ra khỏi vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiết tam khom người một cái, ͏ ͏ ͏ ͏

Nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ô, ăn rồi hả? ͏ ͏ ͏ ͏

Nguyệt Hinh hành bán phúc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đã ăn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ăn xong rồi thì hồi đơn vị chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đơn vị? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng. ͏ ͏ ͏ ͏

Người mù đáp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Phát hiện được một chỗ ngân khoáng ở Thiên Đoạn sơn mạch, ta và A Lực đi xem sao. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngân khoáng? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng không biết trữ lượng bao nhiêu, càng không biết được khai thác khó như thế nào, đừng ôm quá nhiều kỳ vọng, đợi ta điều tra sơ bộ một chút, thật sự có triển vọng thì sẽ kêu ngươi đi xem cùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tách khỏi Tiết Tam và Phiền Lực, người mù đi trước một bước đi đến thiêm áp phòng, Nguyệt Hinh làm theo một nha môn khác, mang chiết tử buổi chiều đến, hiện giờ nàng cơ bản được coi như là trợ thủ của Tứ nương. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi người mù đi vào, ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ nương đang nằm nghiêng trên ghế, một tay vuốt ve cái bụng hơi nhô lên, một tay lật xem chiết tử. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng vất vả quá. ͏ ͏ ͏ ͏

Người mù mở miệng nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ nương nở nụ cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao, khuyên ta cẩn thận, đừng động thai khí hả? ͏ ͏ ͏ ͏

Ta tin tố chất của thân thể ngươi, thế nhưng vất vả lắm mới mang thai được một lần, như thế nào thì cũng phải có bộ dáng của thai phụ chứ, trừ phi ngươi dự định sinh tiếp. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi nghe nói như vậy, Tứ nương bỗng nhiên nhớ tới ngày đó phụng bồi chủ thượng, lão hòa thượng bên trong Hồ Lô miếu dập đến vỡ cả đầu nói những câu đó. ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

Người mù nhận ra sự khác thường. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ nương không dự định nói chuyện này ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có việc gì thê? ͏ ͏ ͏ ͏

Người mù lại hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có. ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ nương rút một tập giấy ra, giơ giơ lên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là thuế ruộng quân giới mà quý tương vận chuyển đến Phạm thành, cùng với binh mã hoán phòng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ, làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Trên thuế ruộng, dư ra không ít. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cẩu Mạc Ly coi chừng ở Phạm thành, không dễ dàng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi và hắn thực ra cũng thân thiết, thuế ruộng nhiều hơn so với trước kia cũng thôi đi, binh mã hoán phòng, sao lại lại do dã nhân làm chủ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Phương tiện thao túng như vậy của hắn, chỉ cần Cẩu Mạc Ly không ngốc, sẽ không làm phản ở Phạm thành, quy thuận Sở nhân chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta không lo lắng về chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì vì chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thuế ruộng nhiều hơn, lấy dã nhân làm chủ binh mã, là ý vốn có của chủ thượng, để Cẩu Mạc Ly kinh doanh tốt trong Phạm thành, trọng tố hệ thống phòng ngự, gõ chiếc đinh xuống. Thế nhưng phần giấy tờ này, ta thấy ý tứ khác của hắn, là muốn làm chuyện gì đó sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Trong tay hắn chỉ có chút binh mã này, có thể làm được chuyện gì cơ chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta không biết, cho nên mới tới hỏi ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ nương nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cẩu Mạc Ly rất hiểu chuyện, không tự mình đề cập đến yêu cầu, giấy tờ này, nhất định là ngươi đã sửa lại. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện phong vương đại điển lần trước, chủ thượng còn chưa kịp tính sổ với ngươi, ngươi lại muốn làm gì đây? ͏ ͏ ͏ ͏

- Kiếm chác ở Sở Quốc, không có chuyện gì cả. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta là người như thế nào, ngươi còn không biết sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chính vì hiểu rất rõ, cho nên mới hỏi ngươi, hơn nữa ta có thể xác định, ngươi vẫn không nói thật cho ta biết. ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ nương cười cười. ͏ ͏ ͏ ͏

- Giấy tờ, ta không phê. ͏ ͏ ͏ ͏

Người mù lắc đầu, thở dài, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta có một phát hiện. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tạ gia có một thiếu chủ, đã mười ba tuổi, có thể một mình đảm đương một phía rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tìm đại một đứa con nít là có thể che mắt được phía trên sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ nương lơ đễnh nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Dù sao thì cũng phải thử một chút, ngươi xem, giá thành thí thác, không phải là chút thuế ruộng dư lên, nhiều thêm chút dã nhân binh má, cái giá phải trả rất thấp. ͏ ͏ ͏ ͏

- Người mù, ta là người một nhà. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vinh hạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng đùa với lửa, thật sự khiến chủ thượng tức giận, chúng ta cũng không tiện nói với ngươi đâu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thực ra thì, bản thân chủ thượng, hình như cũng không có chủ ý gì cả, điều ta nói chính là, tại phương diện đó, chủ thượng cũng đủ cảnh giác, thế nhưng cũng đủ lười biếng, chúng ta hiện giờ đã rất cường đại rồi, không phải chúng ta, mà là thế lực của chúng ta; ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp