- Tạ gia tất nhiên thịt nát xương tan, vì nước, vì bệ hạ, vì Đại Sở mà giải ưu! ͏ ͏ ͏ ͏
Sở hoàng gật đầu, vô cùng tùy ý vẫy vẫy tay, thị giả bên cạnh mang đàn hương đi thay. ͏ ͏ ͏ ͏
- Trả qua mấy ngày hôm nay, ngươi đi theo bên cạnh trẫm, có được gì không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hồi bẩm bệ hạ, thần cảm thấy muốn tiếp tục phụng bồi bệ hạ quay về Dĩnh Đô, lời đồn đãi về bệ hạ, có thể sẽ đã trở nên xấu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha, ha ha ha... ͏ ͏ ͏ ͏
Sở hoàng nở nụ cười, ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nơi này là Đại Sở, không phải là đất nhà Tấn, hơn nữa, tin đồn nhất thời thì có là gì, nhiều chuyện về người khác, có là trẫm, cũng không chặn nổi cái miệng nhung nhúc của thiên hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chờ sau này ngươi có thành tích, lập công trạng cho Đại Sở, tự nhiên sẽ không còn ai ở phía trên xen vào cùng với suy nghĩ linh tinh gì nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì danh dự của bệ hạ, thần tất nhiên sẽ dốc hết toàn lực. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ nói vậy thôi, khi cha ngươi đi Vị Hà nhậm chức đã từng nói với trẫm, ngươi có sách lược muốn trình lên, mấy ngày nay trẫm cố ý không có hỏi, muốn ngươi tự tinh tế suy nghĩ một phen; ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay, ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản thân ngươi cảm thấy, có thể trình ra được hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tự tin như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ có biết, Đại Sở ta hiện giờ, thiếu nhất là cái gì không? ͏ ͏ ͏ ͏
Không chờ Sở Hoàng trả lời, ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An đã đi đầu trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là tự tin. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An đứng nên, khí chất phong thần tuấn lãng của thiếu niên hiển hiện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần xin bệ hạ thứ tội! ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm từ trước đến nay không thích cái gì mà dĩ ngôn hoạch tộ, nói đi, nói cho thống khoái đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạ ơn bệ hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An cầm quả quýt trong tay đặt lên trên bàn, ͏ ͏ ͏ ͏
Mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Luyện khí sĩ thích quan sát phong vân biện khí, cho rằng một chữ khí bao hàm đạo lý căn bản nhất của thế gian; ͏ ͏ ͏ ͏
- Người giang hồ thích ăn nói phô trương, thích tranh khí thế, chính vì vậy, người thua nhưng không thua trận. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mà thần cho rằng, quốc sự, cũng là thực lực của quốc gia. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế lực của một nước, là ngày một phát triển hay là đồi phế hạ thành, như sóng Đông Hải cuồn cuộn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hơn trăm năm trước, Càn Quốc tân kiến, Kiến Thái Tổ thống nhất vùng đất Cổ Hạ phong du, binh hùng tướng mạnh dưới trướng, thế lực lập quốc, đương nhiên là đi lên, tinh binh cường tướng khai quốc, cũng khiến cho người ta sinh lo sợ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong trường hợp đó, Thái Tông hoàng đế của Càn Quốc một lần Bắc phạt, táng Tống vì Yến Sở, từ sau lúc đó, thực lực của Càn Quốc chặn ngang chặt đứt, lao đao đến triều đại ngày nay. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói, hơi đi xa rồi đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng nhắc nhở. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân là hoàng đế, thời gian của hắn rất trân quý, hơn nữa, hắn không thích đối tượng mở miệng, hơi tí là dẫn kinh điển, nghe quá nhiều, cũng rất dễ chán ngấy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ, điều thần muốn nói là, cuộc chiến Vọng Giang lần đầu tiên khi trước, tiên hoàng của Yến quốc rõ ràng cho thấy muốn đẩy Đại Hoàng tử lên thượng vị, áp chế phe phái của Tĩnh Nam vương, ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Yến nhân sau chiến bại trận Vọng Giang lần đầu tiên, Yến quốc tiên hoàng liên tiếp phát đi ba đạo thánh chỉ, chết mất hai thái giám tuyên chỉ, cuối cùng mới mời được Tĩnh Nam vương xuất sơn, lần nữa thống lĩnh quân đội. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì Yến nhân hiểu được, nếu muốn ganh đua trong đại tranh thế gian, chắc chắn phải đủ thế đại tranh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Những năm gần đây, Yến nhân nam chinh bắc chiến, quốc lực trống không, thế nhưng lúc nào cũng mạnh mẽ chống đỡ đến chút hơi thở, gắng gượng vượt qua. ͏ ͏ ͏ ͏
Điều mà Yến nhân sợ, không phải là thua trận, sau khi thua trận thì bọn họ lập tức sẽ còn trở lại, điều bọn họ sợ đó chính là thế lực của Yến quốc, bị cắt đứt, không thể nào vãn hồi được nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Dưới góc nhìn của thần, Khuất Trụ quốc chiến mất đi Ngọc Bàn thành, như này vốn không hề tính là cái gì cả, đánh lấy lại là được, thế nhưng quốc chiến tiếp theo giữa Đại Sở ta và Yến quốc, Niên Đại tướng quân lại lấy kế sách rùa đen rút đầu cứng rắn làm hao tổn Yến quân, cái này nhìn qua thì như một phương pháp lão luyện, thực ra, lại khiến những khẩu khí của Đại Sở ta còn dư lại tản đi toàn bộ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bình Tây Hầu của Yến quốc từng tự xưng thiết kỵ dưới trướng kiêu ngạo, vạn bất khả địch; ͏ ͏ ͏ ͏
- Kỳ thực, là bản thân chúng ta, đẩy bọn họ lên phía trên, là chính chúng ta cứ mãi nói với mình, chúng ta, không đánh lại Yến nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vậy, ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này Bình Tây hầu suất quân, lên Cốc Quận đi thẳng về hướng Tây, như vào chỗ không người, hễ là ven đường có trú quân dám chủ động xuất kích ngăn cản trong chốc lát, khiến tình hình quân sự có khả năng bị truyền ra ngoài, đại quân của Độc Cô gia, cũng không đến nỗi bị đánh đến nỗi trở tay không kịp ở Phạm thành. ͏ ͏ ͏ ͏