favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2172: Dùng Đản Uy Hiếp

Chương 2172: Dùng Đản Uy Hiếp

- Tạ thị mà bọn họ đã từng coi thường, hiện giờ, lại trở thành niềm hy vọng của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Trẫm bòn rút bọn họ quá độc ác, hiện giờ từng người một, chỉ còn kém nước chạy đến trước mặt Tạ thị để nhờ vả nhân thân của tổ tiên thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ, nếu như đã sáng tỏ, vì sao còn phải giao cấm quân hoàng gia ở duyên ngạn Vị Hà cho Tạ Chử Dương? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiên hoàng của Yến quốc chứa chấp Tĩnh Nam vương, Trấn Bắc vương, hiện giờ vị hoàng đế này của Yến quốc cũng chứa chấp vị muội tế của trẫm, vì sao Trẫm không tha cho một người Tạ thị? ͏ ͏ ͏ ͏

- Trẫm tin tưởng Tạ thị hắn cũng hiểu được đạo lý dưới tổ yến đổ há có trứng nguyên lành. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, ͏ ͏ ͏ ͏

- Sau khi nhập Hạ, thuế ruộng gửi từ Càn Quốc tới cũng sắp đến rồi, vẫn là do ngươi, tiếp tục biên luyện tân quân. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mặt khác... ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt của Sở Hoàng hơi trầm xuống: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trẫm dự định sẽ làm theo lời của thiên lý câu Tạ gia nói, để hắn đến Nam Môn Quan, gõ cửa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ, hắn mới mười ba tuổi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như Đại Sở còn có quốc vận, Đại Sở nếu như không nên mất, lão thiên cũng sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia. ͏ ͏ ͏ ͏

- A, ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng nên hàng cho trẫm một hai yêu nghiệt đi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu chủ, ngài đã về rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tỳ nữ thân thiết tiến lên hầu hạ, thế nhưng vào lúc này, một bóng đen từ phía sau cửa đánh tới, điểm trúng mi tâm của tỳ nữ, tỳ nữ lập tức hôn mê. ͏ ͏ ͏ ͏

Bóng đen dần hiện ra, lộ ra thân ảnh của một lão giả. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu chủ, ngài đã quay về rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An bỏ hai tay vào trong bồn chứa nước nóng, rửa hai tay của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Lảo giả để yên tì nữ ở trên ghế, dùng huân hương quơ quơ trước mũi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tì nữ này xuất thân từ Phượng Sào nội vệ, rất dễ nhận thấy, cuộc nói chuyện tiếp theo, Tạ Ngọc An không muốn bị truyền đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão gia rất lo lắng cho sự an nguy của thiếu chủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Lão giả nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói cha ta tự chăm sóc tốt cho bản thân mình đi, ông ấy phải đối mặt với Trấn Nam Quan, khó tránh khỏi vị phò mã gia đối diện của Đại Sở ta kia lại muốn thừa dịp trời quang mây tạnh thì phát điên cái gì đó. ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão gia nói ông ấy ở bên kia, sẽ cẩn thận, hơn nữa Yến nhân đã phân tán, nhập vào dã nhân phó tòng binh của Tuyết Hải Quan rồi, sắp tới sẽ không động binh sự. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ôi, cái này đâu ai biết được. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An cầm mạt tử lên, xoa xoa mặt mình, da của hắn rất tốt, thế nhưng cũng chưa bao giờ chăm sóc, đại khái, đây chính là "thiên sinh lệ chất" mà nữ nhân hâm mộ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu chủ, không phải bệ hạ muốn đối với Tạ thị chúng ta... ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trước đây thì có lẽ có, thậm chí, trước đây có thể làm như thế, nhưng bây giờ, hắn sẽ không, bệ hạ vốn cho rằng bản thân có đủ thời gian để dọn dẹp hết nồi niêu chum vại đã bị đánh nát, sửa sang lại một lần nữa; ͏ ͏ ͏ ͏

- Ai biết được Yến nhân bên kia tuy rằng thay đổi hoàng đế, cũng đổi vương gia, nhưng dường như vẫn tiếp tục muốn thừa dịp ngươi bệnh để lấy mạng ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Yến nhân, thực sự là dã thú có khẩu vị lớn nhất mà đời này ta nhìn thấy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đã như thế, vậy... ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cần vậy này vậy nọ nữa, mới vừa rồi ta diện thánh đã nói nhảm một hồi với bệ hạ rồi, bệ hạ hẳn là cũng nghe hiểu mới phải. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu chủ giấu dốt trước mặt bệ hạ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Xem cái lời nói của ngươi kìa, ta có thông minh như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu chủ là người thông minh nhất mà đời này lão nô trông thấy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta thích nghe lời nói thành thật này của ngươi đấy, thế nhưng bệ hạ, cũng không phải bình thường, Yến quốc tiên hoàng trước không nói tới, ta thậm chí còn cảm thấy rằng, Đại Sở ta hiện giờ, từ trên xuống dưới, điểm duy nhất không kém so với Yến quốc, chính là hoàng đế bệ hạ của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đánh trống lảng rồi, khi ngươi đến chỗ cha thì nói với cha, ta có thể sẽ bị phái đến Lương Quốc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu chủ phải đi đến đâu? ͏ ͏ ͏ ͏

Tiên hoàng đế của Lương Quốc vốn có huyết mạnh Hùng thị của Đại Sở, có thể nói là người một nhà, thế nhưng hoàng đế hiện giờ dựa vào tể tướng, phát động chính biến rồi ngồi lên long ỷ, vả lại sau này vẫn đánh một trượng với quân Sở, hiện giờ đúng là quyết tâm làm tay sai của Yến nhân. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi nơi đó cũng tốt, dù sao, cũng nhẹ nhõm hơn nhiều so với đến chỗ cha, cùng ông ấy đối mặt với vị phò mã gia kia của ta. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ôi chao, ͏ ͏ ͏ ͏

- Chậc, ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nói xem, Đại Sở này sao nói không được là không được cơ chứ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Năm ta tám tuổi, ta khuyên cha ta, ta lấy đao gác ở phía dưới mình, dùng hai viên bàn châu kia để uy hiếp cha ta, nếu như ông dám chủ động đứng ở bên Tứ hoàng tử, ta sẽ khiến cho ông nhất mạch tuyệt hậu. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp