Tạ Chử Dương có không ít thê thiếp, thế nhưng chỉ có một nhi tử này, ngay cả khuê nữ cũng không có. ͏ ͏ ͏ ͏
Vậy nên, sự uy hiếp này, rất nặng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Năm đó đã sớm nhận định Tứ Hoàng tử, mấy nhà lựa chọn đứng ở bên cạnh ủng hộ Tứ Hoàng tử, Khuất thị, Thạch gia, hiện giờ bộ dáng ra sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ của chúng ta, mấy năm trước đã một lòng muốn học tiên hoàng của Yến quốc, cũng chơi đùa ra một Đại Sở kiểu sáng mã đạp môn phiệt, sớm suy nghĩ đến, người ta chẳng những không hề cảm kích, còn cảm thấy hài lòng, một đao hạ xuống, răng rắc,... ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nhưng thiếu chủ à, lần này... ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này ta khuyên cha ta không nghe lời lừa dối phát binh thanh quân trắc của đám người kia, năm đó đám quý tộc kia coi thường Tạ thị, cảm thấy huyết mạch Tạ thị ta nhơ bẩn, không xứng để đứng vào hàng ngũ quý tộc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiện giờ, từng nhà một khác gì cẩu lại gần đâu, muốn Tạ thị ra đứng ra trọng chỉnh Đại Sở, đưa Đại Sở trở về hình dáng năm đó. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn họ coi Tạ thị ta là kẻ ngu sao. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng coi bệ hạ là kẻ ngốc rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vọng Giang chiến bại, ͏ ͏ ͏ ͏
- Quốc chiến chiến bại, ͏ ͏ ͏ ͏
- Dĩnh Đô bị đốt, ͏ ͏ ͏ ͏
- Niên Nghiêu bỏ mình, ͏ ͏ ͏ ͏
- Mấy năm này vài cuộc chiến nổ ra, danh tướng tinh nhuệ của Đại Sở ta, hao tổn rất nhiều, thế nhưng gốc rễ của Hùng thị, cấm quân hoàng gia, kỳ thực vẫn luôn được giữ lại. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không còn Niên Nghiêu, còn có vị Ngũ điện hạ kia, thực sự không được, lại chọn thêm một tên bao y nô tài nữa, nếu như đám quý tộc kia là những quý tộc năm đó, trái lại có thể đùa giỡn được một chút, thế nhưng bọn họ đến cả mộ phần của tổ tiên cũng đã bị đào rồi, nói miệng hùm gan sứa cũng coi là cất nhắc bọn họ, lấy sức của một mình Tạ thị để dẫn đầu, đúng là đi tìm khó chịu mà. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão gia ông ấy... ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói ra thật mất mặt, năm tám tuổi cầm đao một lần, mười ba tuổi, lại phải giương thêm một lần nữa, ôi, hiện giờ cũng không dám chơi đùa với thị nữ, không cẩn thận sẽ gây ra... ͏ ͏ ͏ ͏
- Cha có tôn nhi, đao này của ta có hay không, ông ta sẽ không sợ nữa, không uy hiếp được ông ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói xem, nếu như xương cốt của ông ta không tốt, mệnh không lâu thì cũng thôi đi, hết lần này tới lần khác, cha ta ngoại trừ không sinh được đệ đệ muội muội ở bên ngoài, xương cốt vô cùng cường trướng, trừ phi chết trận trên chiến trường, bằng không thì chỉ cần thôi ta cũng biết là tướng trường thọ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ôi... ͏ ͏ ͏ ͏
Da mặt của lão giả giần giật, lời này, hắn không cách nào nhận được. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ôi, ta tu hành cũng được, luyện võ thì cũng là một tấm gỗ mục, luyện khí cũng không đến khí, vu thuật sao, thấy mấy con xà trùng thử nghĩ thì dạ dày đã thấy buồn nôn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Người ta mười ba tuổi, thành thân có, làm cha cũng có, ta còn không dám thực sự nhập hạng, buồn chết người. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuấn mỹ thiếu niên tự mình càu nhàu, ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả lặng lẽ đứng ở bên cạnh, chẳng khác gì một tên đầu gỗ cả. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, gửi thêm cho cha ta vài câu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiếu chủ, ngài cứ nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này ta muốn làm ra chút công trạng, thứ nhất là cải thiện một chút cái cục diện người người hoảng loạn của Đại Sở ta hiện nay, hai là cho Tạ thị, cũng chính là cho đám lão nhân trong nhà ta xem xem. ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước đây sao, bọn họ ai cũng chỉ biết rằng ta thông minh, thiên lý câu hay cái gì đó chính là bản thân bọn họ tự truyền, thế nhưng vẫn còn cảm thấy ta nhỏ, còn cần cha ta chống đỡ cục diện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau lần này, ta phải khiến cho bọn họ thấy được năng lực của ta, ta có thể độc đương một phía. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An lại lấy một quả quýt ra, ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa bóc vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói cho ta biết, để ông ta sau này nghe lời của ta thêm một chút, bản thân đầu óc đần độn thì phải có cái giác ngộ của đầu óc đần độn, sau lần này, còn không nghe lời nữa, ta lười động đao với mình. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn, ͏ ͏ ͏ ͏
- Xem xem mấy di nương kia của ta sau khi để tang thì rốt cuộc có cười hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
- Việc này... ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyển nguyên lời đến, yên tâm, lão già kia cùng lắm chỉ nổi trận lôi đình đánh ngươi một trận, sẽ không chém đầu ngươi đâu, bởi vì hắn còn phải để ngươi quay về truyền lời cho ta, ai bảo trên dưới Tạ thị, khinh công của ngươi tốt nhất, thối cước nhanh nhẹn nhất chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão nô... ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An đưa miếng quýt đã được bóc sạch sẽ đến bên miệng của lão giả, lão giả há miệng, nuốt xuống, hiển nhiên không phải là lần đầu tiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Vỗ vỗ tay, ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu chủ Tạ gia cười một tiếng, ͏ ͏ ͏ ͏
Nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực ra ta biết tỏng lão già kia sẽ kêu ngươi quay về nói gì với ta rồi, ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn sẽ nói: Nếu như lão ta không còn, ta đây làm nhi tử cũng phải phi ma đái hiếu, chắc chắn còn phải cười nhiều hơn so với đám di nương kia! ͏ ͏ ͏ ͏