Mạnh Củng bổ sung. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể vì đại bối, các ngành các nghề, bản lãnh lớn, đạt tới trình độ nhất định, là có thể hài lòng môt chút, không cần phải nhìn sắc mặt người khác nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao lại nói đến vị Bình Tây Vương kia chứ, ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phải biết rằng, lần này ta phải trốn hắn tới đây. ͏ ͏ ͏ ͏
- Năm xưa, Yến quốc có vị Tĩnh Nam Vương, đó là thật sự đánh không lại, sau này, Yến quốc lại có Bình Tây Vương, vẫn khó mà làm được; ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiện giờ, ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đã có kinh nghiệm, ͏ ͏ ͏ ͏
- Hà cớ gì lần nào cũng phải giao thủ với nhân vật lợi hại nhất Yến quốc chứ, chọn đi chọn lại, kiểu gì cũng có thể tìm được một quả hồng mềm, trước tiên tìm lấy quả hồng mềm mà bóp, tìm chút chí khí rồi hẵng nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi muốn bóp, không chỉ có riêng quả hồng mềm. ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Củng nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bóp một quả hay là bóp một sọt, phải xem số mệnh, cũng ví dụ như cuộc chiến giữa Sở Yến khi trước, hồng thủy sông tràn gây hoạ, khiến cho Tấn địa chịu khổ, khiến cho hậu cần của Yến nhân gặp khốn, thế nhưng lại khiến cho Yến nhân nhân cơ hội này sửa lại đường thủy để nhập Sở. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là cái gì, ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là số mệnh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Yến nhân thuận biết bao năm, không thể nào thuận mãi như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, xem đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An đứng dậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Vỗ vỗ ống quần của mình, ͏ ͏ ͏ ͏
Cảm khái nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong thuỷ luân phiên chuyển, nên là chúng ta rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Ban đêm. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngoài phòng đã ngủ, có người gõ cửa. ͏ ͏ ͏ ͏
Tỳ nữ thị tẩm đứng dậy đi mở cửa. ͏ ͏ ͏ ͏
Cánh cửa được mở ra, nàng đã bị điểm hôn mê bất tỉnh, ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An ngồi dậy khỏi giường, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau này ra tay chớ nặng như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiếu chủ đau lòng sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả mở miệng hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ban đêm không ai giúp ta bưng dạ hồ đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An vẫy vẫy tay, ngồi xuống bên cạnh trà kỷ, tự rót cho mình một chén nước, sau khi uống nửa chén, theo thói quen cầm lấy một quả quýt ở phía trên. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả đi vào, còn dẫn theo một nam tử, là Tiêu chưởng quỹ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến thiếu chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu chưởng quỹ hành lễ với Tạ Ngọc An. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ, sao ngươi lại chạy tới đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu chưởng quỹ lập tức đem chuyện nói ra. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ăn ít quýt đi, bảo vệ đôi mắt? ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An nhìn quả quýt đã bóc được một nửa trong tay, cười rồi lắc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn chắc chắn không biết, ta không thích ăn quýt, ta chỉ thích bóc quýt mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu chưởng quỹ bỗng nhiên nhớ lại, vị kia dường như cũng thích bóc rồi đưa vào trong miệng người ta, vị tiên sinh mù khi trước sau khi bóc xong, cũng cho Đới lão bản ăn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn không dám tiếp tục đáp lời nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiếu chủ, Yến nhân đã sớm biết đến mưu đồ của chúng ta, lúc này có cần phải... ͏ ͏ ͏ ͏
- Không, không phải Yến nhân, chỉ là Bình Tây Vương phủ mà thôi, từ khi nào Bình Tây Vương phủ lại đại diện cho Yến quốc chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả tạm thời nghẹn lời. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An ném quýt cho Tiêu chưởng quỹ, ͏ ͏ ͏ ͏
Đồng thời nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thư đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mặt Tiêu chưởng quỹ lộ ra một nụ cười khổ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau khi hắn đưa thư cho thuộc hạ, cách ngày trước khi thuộc hạ định rời khỏi Phụng Tân thành, lại bị Đái Lập đoạt đi mất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đoạt mất? ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An cảm thấy có chút vô lý. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, vị kia sau khi cướp đi còn nói, tiên sinh nhà bọn họ nói, thiếu chủ ngài không cần phong thư này, hắn phải... Phải xem trước một chút... ͏ ͏ ͏ ͏
- Phải xem trước một chút cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Xem ngài... Có xứng hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Môn quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhiễm tổng binh mới tiếp kiến vừa rồi đến từ Triệu quốc, Tề quốc và Ngụy quốc sứ thần, đúng, tiếp kiến. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, sứ thần ba nước này sẽ nhập quan đến Yến Kinh, bái kiến Đại Yến hoàng đế bệ hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, ͏ ͏ ͏ ͏
Nhiễm Dân đeo đao, đứng trên tường thành Nam Môn quan, phóng tầm mắt về hướng nam, một đám người thân tín đứng sau lưng hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đi cùng với việc địa vị tăng lên, tự nhiên sẽ có người vây quanh ngươi, ngay cả khi ngươi không đi tìm, những người kia cũng giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, tụ tập lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, nơi này vàng thau lẫn lộn, muốn chọn được người tốt phải mở to mắt suy nghĩ mà lựa chọn, trên đời này, phần lớn người có bản lãnh, đều sẽ có ngạo khí, không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ, sẽ không giống loại lẳng lơ đê tiện, chủ động chạy đến trước mặt ngươi nịnh nọt cầu sủng hạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Ví dụ như ở trong Phụng Tân thành, mỗi ngày đều có vãn sĩ đến từ nước Yến, Tấn địa, thậm chí Sở địa, Càn địa cùng với những tiểu quốc khác, lưu luyến với truyền thuyết của Bình Tây Vương phủ vương gia ở bên ngoài sẽ đến trà lâu tửu quán, hoặc là ngâm thơ làm phú hoặc là nói thẳng suy nghĩ trong lòng tuyên dương sách lược của mình, chỉ cầu có thể có được cơ hội cá chép vượt long môn. ͏ ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏ ͏