favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2195: Phụ Thân Tới ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2195: Phụ Thân Tới ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An đưa tay vỗ vỗ vai vị quan văn Càn Quốc, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không ngờ, người Sở như ta so ra còn có lòng tin vào binh mã Đại Càn còn hơn cả người Càn như ngài. Ha Ha, yên tâm, không phải toàn bộ quân Yến đều là Thiên binh Thiên tướng, kìm giữ được Bình Tây Vương phủ, người Yến, một đao chém xuống thì đầu cũng sẽ rơi, người cũng sẽ chết. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu chủ! ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, ông lão quen thuộc kia xuất hiện, tiến đến bên tai Tạ Ngọc An thì thầm vài câu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An thần sắc lập tức biến đổi, ͏ ͏ ͏ ͏

Thần hắn sắc biến hóa làm cho vị quan văn Càn Quốc sợ đến mức gần như nhảy dựng lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quân Yến đánh tới sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải, không phải. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An lười giải thích, vội vã rời khỏi phòng. ͏ ͏ ͏ ͏

Cửa thành của kinh đô Lương quốc đã mở ra, đội ngũ tư binh Tạ gia đang sắp xếp chỉnh tề vào thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An nói tư binh Tạ gia không kém Thanh Loan quân cũng không phải là khoác lác, nhìn quân phong này cũng có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo tản mát ra từ trên người nhánh binh mã này. ͏ ͏ ͏ ͏

Phải biết, năm đó khi Thanh Loan quân thật sự ở dưới Ngọc Bàn thành, dựa vào tường thành để bày trận, ngay cả thiết kỵ Đại Yến do Tĩnh Nam Vương đích thân dẫn dắt cũng không lựa chọn xông trận. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An vội vã đi tới, nhìn thấy bóng dáng vị tướng quân cưỡi trên một đầu báo đen. ͏ ͏ ͏ ͏

Đến gần, đưa tay sờ sờ quân ủng của vị Đại tướng kia, nịnh nọt nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân, sao ngài lại đến đây? ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu chủ Tạ gia luôn chí tuệ cao thâm, coi những người xung quanh đều là thứ ngu xuẩn, hiếm khi thấy phải lép vế. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ gia trụ quốc Tạ Chử Dương tiếp nhận vị trí của Niên đại tướng quân, tiếp quản hoàng tộc cấm quân dọc tuyến Vị Hà, nhưng hiện tại, hắn lại đích thân dẫn tư binh Tạ gia xuất hiện tại nơi này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão Ngũ của Hùng gia đã thay thế vị trí của vi phụ, ý của Hùng lão tứ là lần này có quan hệ đến quốc vận của Đại Sở, không thể có nửa điểm qua loa, cho nên để vi phụ đích thân dẫn binh sĩ Tạ gia tới đây, phụ tử cùng nhau ra trận, ha ha, Hùng lão tứ có thể tinh toán hay thật. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng không nhất định là như vậy đâu, Hùng lão tứ kia rất tinh ranh, nhưng mà như vậy cũng tốt, phụ thân đã tới, trong lòng con coi như càng nắm chắc, mà trong lòng phụ thân cũng thấy thoải mái. Hoàng tộc cấm quân trên danh nghĩa là do ngài thống lĩnh, nhưng làm sao lại thật sự nghe lời ngài chứ, hay là tự mang binh mã nhà mình thì thoải mái hơn, đúng không?" ͏ ͏ ͏ ͏

- Ha ha, đó là đương nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân, nhi tử đưa ngài đi nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không, trước tiên không vội nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân còn có chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vi phụ... ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Chử Dương cúi người, bàn tay lớn vồ một cái,,đứa con trai bảo bối độc nhất gần như là yêu nghiệt của mình nhấc lên lưng báo đen ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó không nói hai lời, lòng bàn tay vốn thô to như chiếc quạt hương bồ, liên tục đánh mạnh lên mông nhi tử mấy cái: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bốp! Bốp! Bốp! ͏ ͏ ͏ ͏

- Muốn nhìn di nương cả người xinh đẹp của ngươi ? ͏ ͏ ͏ ͏

- A, phụ thân, đừng đánh, phụ thân... ͏ ͏ ͏ ͏

- Chát! Chát! Chát! ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão tử đã sớm phát hiện ra ngươi có hứng thú với mấy vị di nương kia, quả nhiên! ͏ ͏ ͏ ͏

- Bốp! Bốp! Bốp! ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân, nhi tử sai rồi, ngài đừng đánh nữa, đau a... ͏ ͏ ͏ ͏

Biết nhi tử của mình không biết võ công, thân thể cũng không xong, Tạ Chử Dương đánh cho một trận xong thì cũng thu tay đúng lúc. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An cũng rất không có hình tượng nằm nhoài trên lưng báo đen, miệng thở hổn hển, nước mắt nước mũi tèm lem. Ngoài ra, quả quýt trong túi cũng bị đập nát, nước tung toé, quả thực giống như bị phụ thân ruột đánh cho tè dầm, tình cảnh cực kỳ xấu hổ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẹ nó, ngươi yêu thích di nương nào, nói với phụ thân không phải là được rồi à ? Bản thân ta dù sao cũng không ứng phó hết được, cái eo chịu không nổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Phụ thân ngươi cũng nóng lòng muốn ôm tôn tử, nếu ngươi thật sự giống Bình Tây vương Yến Quốc kia, không có hứng thú với phu nhân non mềm, trong nhà không phải là vẫn còn nhiều sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân, vậy thì chẳng phải là chúng ta sẽ không khác gì so với cầm thú hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bốp! ͏ ͏ ͏ ͏

- A! ͏ ͏ ͏ ͏

Một lòng bàn tay lại vỗ xuống. Tạ Chử Dương mắng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đánh rắm gì chứ, dù sao cũng tốt hơn là không bằng cầm thú! ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Chử Dương ngồi trên lầu ở cửa thành uống trà. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn uống chính là loại mà Bình Tây vương Yến Quốc thích nhất, mỗi khi nói về trà đạo thì sẽ nhắc đến … Đại Trạch Hương Thiệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ thị gia chủ, đứng hàng tứ đại trụ quốc, gia tộc tuy rằng không phải là một trong bốn đại quý tộc của Đại Sở, nhưng nói về nội tình, tích luỹ so với các đại quý tộc khác thì chỉ có cao hơn chứ không có thấp hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp