favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2199: Dự Cảm ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2199: Dự Cảm ͏ ͏ ͏ ͏

Tấn đông, Phụng Tân thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏

- A, Sở nô, ta chính là Bình Tây Vương gia, để mạng lại đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- A, giết a! ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử Cơ Truyền Nghiệp cùng Thiên Thiên đang chơi trò mà các bạn nhỏ nên chơi, trò chơi đánh trận. ͏ ͏ ͏ ͏

Chơi đoán số xong thì Thiên Thiên thua, phải đóng vai quân Sở, Thái tử thắng nên được đóng vai quân Yến, hơn nữa đem mình thay vào nhân vật Bình Tây Vương. ͏ ͏ ͏ ͏

Yến địa Tấn địa, mỗi ngày đều có rất nhiều đứa nhỏ vì ai được đóng vai Bình Tây Vương gia mà đánh nhau. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử cầm đao gỗ, vọt về phía Thiên Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên bắt đầu lùi về sau, không phải hắn kiêng kỵ thân phận của thái tử nên không dám đánh, mà vì hắn biết mình đang đóng vai người Sở. Người Sở, chỉ có thể trốn nha! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng thái tử gia có lẽ là hưng phấn quá mức, cũng nhập tâm quá mức, lúc "truy sát" Sở nô, dưới chân vấp một cái, cả người ngã rầm trên mặt đất, đao gỗ cũng bay ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên vội vàng đi tới, đỡ thái tử lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử oà khóc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đệ đệ đừng khóc đừng khóc, ca ca dẫn ngươi đi tìm đại xà xà lấy vẩy nha. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử lại lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta lại thua, quân Yến chúng ta làm sao có thể thất bại chứ... ͏ ͏ ͏ ͏

Trẻ con ở cái tuổi này, khóc nhiều một chút là chuyện bình thường. Lúc Thái tử vừa tới Bình Tây Vương phủ cũng khóc, sau đó ở trong cuộc sống thường ngày, càng ngày càng trở nên hoạt bát có sức sống hơn, đã không còn giống như một ông cụ non, cả người đều tản ra hơi thở uất ức hậm hực như lúc trước nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước đây ở Vương phủ tại Yến Kinh, nó làm hoàng trưởng tôn, ở bên ngoài phải chú trọng hình tượng hoàng trưởng tôn của mình, ở nhà, phụ thân mình để lộ một chút tâm tình hắn cũng phải biết được, đặc biệt là những lúc đối diện với hoàng gia gia, rõ ràng là nó sợ hãi từ tận trong xương tuỷ, lại phải vì phụ thân vì tương lai, nghĩ cách để hoàng gia gia vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏

Đứa nhỏ khác ở cái tuổi này, còn chỉ lo nghịch ngợm gây sự mặc sức chơi đùa, nó đã bắt đầu bị ép mưu cầu quản lý. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhà khác, lão tử là nâng ở trong tay sợ ngã ngậm trong miệng sợ tan, đến chỗ nó thì lại nói rõ từ rất lâu: Nhi tử, hai cha con chúng ta cùng nhau ra sức. ͏ ͏ ͏ ͏

Đợi đến khi hoàng gia gia băng hà, phụ thân đăng cơ xong, nó từ Vương phủ Thế tử đã biến thành Thái tử. Hoàng gia gia rời đi, cũng không mang đi những áp lực ngột ngạt vốn có, ngược lại, thứ gông xiềng vốn vô hình kia lại từ từ trở nên có hình dạng ͏ ͏ ͏ ͏

Nó bắt đầu hoài nghi, nó bắt đầu đề phòng. ͏ ͏ ͏ ͏

Đứa nhỏ nắm chặt tiền mừng tuổi trong tay, đều phải cảnh giác quan sát bốn phía, chỉ sợ có người tới cướp đoạt, huống chi thứ màThái tử nắm trong tay, đâu chỉ đơn giản như tiền mừng tuổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại là sau khi đến Bình Tây Vương phủ, hình như tất cả mọi thứ đều đã xảy ra biến hoá. ͏ ͏ ͏ ͏

Buổi sáng, Bình Tây Vương gia ôm Thiên Thiên ca ca hỏi có thích y phục trên người thái tử hay không, trong đại lễ phong vương lại để mình tự đi theo phía sau, còn hắn thì tiếp tục ôm Thiên Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử biết cái gì là đại bất kính, cũng hiểu rõ thế nào là Thiên gia. Theo lý thuyết, nó nên kinh hoảng, nó nên sợ hãi, thậm chí, nó nên căm hận. Bởi đủ loại hành động Bình Tây Vương gia, sớm đã chôn xuống hạt giống thù hận. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nhưng cố tình là nó lại không có. ͏ ͏ ͏ ͏

Người với người không giống nhau, bá tính cùng con cháu phú hào, con cháu phú hào cùng con cháu quý tộc, con cháu quý tộc cùng con cháu Thiên gia, con cháu Thiên gia cùng Thái tử, trên mặt ý nghĩa thật ra đã sớm cách xa không biết bao nhiêu lần rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi Thái tử phát hiện ra thứ khiến nó khẩn trương nhất, ở đây lại chẳng mấy quan trọng. Bình Tây Vương gia hoàn toàn không coi nó là Thái tử, chỉ giống như một đứa nhóc của huynh đệ trong nhà gửi nuôi mà thôi, trong lòng nó lại thả lỏng hơn rất nhiều, cũng tự do tự tại hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

À, thì ra mình cũng chẳng có gì ghê gớm, haha, tốt quá. ͏ ͏ ͏ ͏

Người duy nhất chịu khổ có lẽ là Thiên Thiên đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩa phụ nó không gì kiêng kỵ, nhưng bản thân nó làm ca ca, lại quen được mọi người quan tâm, dùng lời Tứ Nương mà nói thì nếu Thiên Thiên dựa theo tiết tấu này tiếp tục trưởng thành, sau này tất nhiên sẽ là “ một chàng trai ấm áp” ͏ ͏ ͏ ͏

Trời vẫn còn thương, từ lúc Thái tử đệ đệ vào ở trong nhà, Thiên Thiên đã rất lâu không ăn được Bỏng Gạo Mật vị "Long ỷ" rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử còn đang khóc, một trò chơi mà thôi, cũng chỉ là một chút ngoài ý muốn, nhưng không biết tại sao nó lại không ngừng được nước mắt, chính là muốn khóc. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp