favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2207: Lưu Dân? ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2207: Lưu Dân? ͏ ͏ ͏ ͏

Quốc chủ không khỏi thán phục, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chiến pháp này rất hay, cứ như vậy, kỵ binh của người Yến sẽ mất đi cơ hội di chuyển, hay, rất hay! ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ công tử, ngươi thật sự giống như thần tiên vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An nghe vậy, "Ha ha" nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế này đã tính là biện pháp thần kỳ gì chứ, thậm chí, cũng không tính là chiến thuật cao minh gì. Từ xưa tới nay, đối diện với việc kẻ địch lấy kỵ binh làm chủ, chiến lược thủ thế một phương đều sẽ dùng biện pháp này để tiến hành ứng đối. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước tiên dựa vào tường thành kiên cố cững chắc làm hao mòn nhuệ khí của đối phương, rồi lại dùng nhiều lộ binh mã cùng tấn công, thu hẹp không gian của đối phương, cuối cùng, khiến cho đối phương phải dùng kỵ binh quý giá đến quyết chiến với mình, lại đánh một trận! ͏ ͏ ͏ ͏

Rất phiền phức, nhưng ai kêu người ta hơn hẳn mình bốn cái chân chứ! ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, bốn chân của mình còn không lợi hại bằng bốn chân của người ta đâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Chiến pháp tương tự, trăm năm nay trong bộ binh của triều đình Càn quốc không biết đã suy diễn qua bao nhiêu lần. Trên mặt vũ trang Càn quốc vẫn luôn rất nát, nhưng Càn Quốc đất rộng của nhiều, chưa bao giờ thiếu người thông minh, Tam Biên chính là căn cứ từ đây mà ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Năm đó Người Càn nếu không xây dựng hệ thống Tam Biên, có lẽ bị diệt đầu tiên không phải là Tấn quốc. Càn Quốc sớm đã bị Người Yến chiếm đoạt hơn một nửa, có thể giữ lại một triều đình nho hỏ ở Giang Nam hay không thì còn phải xem vận khí. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng cho dù chiến pháp có tốt, cho dù quy hoạch có tốt, phía trên mưu tính cho dù tốt đến mấy mà người bên dưới không làm theo được thì cũng không có ý nghĩa gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An móc ra một quả quýt, bắt đầu bóc vỏ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế này, thanh niên phải có lão nông chỉ dạy mới có thể biết trong đất có sâu bệnh, biết xem thời tiết thay đổi. Buôn bán thì lão chưởng quỹ phải dẫn dắt tiểu nhị trẻ tuổi mới có thể an ổn không xảy ra sự cố. ͏ ͏ ͏ ͏

Một nhánh binh mã cũng giống như vậy, khung xương phải thật vững chắc thì da thịt mới tốt được, mới có thể không đến kéo chân sau. ͏ ͏ ͏ ͏

Binh mã của một quốc gia cũng là như vậy, phải có những người có thể đánh mang theo một đám người có thể giúp đỡ, cổ vũ, lại mang một đám tay sai dân phu đến trợ uy thì thanh thế quân uy mới có thể mạnh lên được. ͏ ͏ ͏ ͏

Người Yến những năm này đã quá suôn xẻ, ngoại trừ trận chiến ở Trấn Nam quan, thời điểm đó Niên đại tướng quân đã khiến người Yến không thể không đàng hoàng cạp đất, những thời điểm còn lại người Yến đều chiến thắng quá thoải mái. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này, trước tiên là ta muốn chặt đi một cánh tay của người Yến ͏ ͏ ͏ ͏

Người Yến lúc này nhìn thì thế lớn như vậy thôi, nhưng dũng tướng giống như Lý Phú Thắng cùng binh mã dưới trướng của hắn, nếu như tổn thất một hai người, thì người Yến cũng sẽ lập tức trở nên không có sức. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng, đúng, đúng! ͏ ͏ ͏ ͏

Quốc chủ Lương Quốc siết chặt nắm đấm khẳng định nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An lại liếc mắt nhìn hắn, trận tam quốc đại chiến này, ngay ở Lương quốc cũng có thể suy ra được bách tính Lương quốc sau đó sẽ gặp phải những gì, nhưng nghĩ đến, vị tân quốc chủ này ngoại từ bảo vệ long ỷ của mình ra thì sẽ không để ý đến điều gì khác nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Bóc xong quả quýt, Tạ Ngọc An không ăn, mà lại đưa đến bên miệng quốc chủ, quốc chủ hé miệng, ăn, có chút cười nịnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Công tử, quýt mà ngài tự tay bóc quả nhiên là đặc biệt thơm ngọt. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An không để ý tới đến mấy câu a dua của quốc chủ, dùng vỏ quýt nhẹ nhàng đánh lên mui bàn tay của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Vị tiên sinh giả mù ở Bình Tây Vương phủ vốn định lấy thư của mình về… ͏ ͏ ͏ ͏

- Trong lá thư đó, đến cùng là đã viết những gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Quốc chủ Lương Quốc vừa nuốt quýt vừa nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì là cái gì chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

- Phía nam là cái gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Là lưu dân sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Trên tường thành Nam Môn quan, binh lính trấn thủ đang nghi ngờ. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, cách thời điểm Hổ Uy Bá dẫn quân xuất chinh đã được ít ngày, nhưng phía nam vẫn không thể lan truyền tin tức về được. ͏ ͏ ͏ ͏

Lương thảo được chuẩn bị kỹ càng sau đó cũng đang không ngừng được vận chuyển đến Nam Môn quan, đồng thời, có lẽ vì chưa nhận được tin tức báo cáo về phía nam, Nghi Sơn bá vốn đang cáo ốm đóng cửa ở nhà hình như cũng đã linh cảm được điều gì đó, nên cũng buông ý nghĩ muốn tiếp tục đối đầu với vị khâm sai kia xuống, điều động một phần binh mã của đại doanh Túc Sơn, bắt đầu tiếp nhận phòng ngự của Nam Môn quan. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà tên khâm sai lúc trước đem chuyện huyên náo rất lớn, làm cho đại doanh Túc Sơn thiếu chút nữa là rơi vào kết cục binh biến lại nhận được ý chỉ của hoàng đế. Trong ý chỉ, hoàng đế mắng to hành động của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp