Bảo đảm cố sự đặc sắc, mấy yếu tố lớn đều có cả. ͏ ͏ ͏ ͏
Trùm phản diện về mặt ý nghĩa được lưu truyền thì.., ừm, nếu như ở nước Yến, người Yến đối Cơ gia hoàng đế cảm tình rất thâm hậu, nên cũng có thể thay đổi câu truyện thành hoàng đế là tốt nhất, dùng mấy cái cớ như tể tướng hoặc đại thần nào đó che mắt thánh thượng là được. Nhưng ở Tấn địa, Người Tấn đối Cơ gia hoàng đế có lẽ là chẳng có mấy kính sợ cùng tình cảm. ͏ ͏ ͏ ͏
Tóm lại, hoàng đế chính là trùm phản diện phía sau màn, khâm sai cùng vị Nhiễm tổng binh chính là hai phản phái chân chính trong thực tế, Lý Phú Thắng Lý tổng binh kia là dùng để câu nước mắt, sự đồng tình, làm câu chuyện sâu sắc thêm, nhấn mạnh cảm xúc bi phẫn của người hy sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Mâu thuẫn rất đột ngột, cảm xúc được khuyếch đại, rất mãnh liệt. ͏ ͏ ͏ ͏
Chủ yếu nhất chính là ở chỗ sướng. ͏ ͏ ͏ ͏
Đó chính là câu chuyện được dựng thành kịch dân dã mà bách tính Tấn địa thích xem nhất. Vương gia nhà mình vào thời khắc then chốt ra trận đánh bại tất cả đối thủ, dân chúng mỗi lần đều chờ mong đoạn kết này, sau đó phát ra tiếng hoan hô dữ dội. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía sau câu chuyện này chính là: ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi cứ chờ đi, ngươi nhìn lại đi, đám triều đình vô dụng kia, cuối cùng vẫn phải đến cầu vương gia nhà chúng ta xuống núi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Vì vậy, trước khi Hoàng công công vào thành, thay bộ y phục hoạn quan. Sau khi nghi thức vào thành cũng làm xong rồi, bỗng chốc lại phát hiện dân chúng đã ngay lập tức tụ tập đến chỗ của mình, một đường tụ tập đến khi hắn đi tới trước Bình Tây Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu không phải là Hoàng công công đã từng đến Phụng Tân thành, có thể hắn sẽ cho rằng bách tính nơi này vô cùng khát vọng được cảm nhận thiên uy. ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, lúc này Hoàng công công không có tâm tư đi nghĩ đến những thứ này rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn rất oan ức. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn rất khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn muốn khóc. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa đã khóc đến nước mắt như mưa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng ta còn chưa chuẩn bị tâm lý cho thật tốt đâu, chúng ta căn bản là không ngờ được ah. ͏ ͏ ͏ ͏
Bao nhiêu đồng liêu cùng thời đã hâm mộ chúng ta lần trước đi truyền thánh chỉ, Tĩnh Nam vương nhận thánh chỉ rồi mà chúng ta lại không chết, ngược lại còn một bước lên mây, vùng lên! ͏ ͏ ͏ ͏
Ai mà biết được, ghi nợ, còn phải bù vào a! ͏ ͏ ͏ ͏
Trời ạ, còn không bằng ốm chết ở trên đường luôn, sọ não mà đập vào sư tử đá, thật sự sẽ rất đau nha. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia a... Vương gia ai ~~~ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đại môn Vương phủ ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Đạo Lạc cùng Hà Xuân Lai đứng ở đó, Người Mù thì ngồi trên bậc thang, bóc quýt, dạy dỗ hai đứa nhỏ này, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Động tác này không phải vì ăn theo Tĩnh Nam Vương, cũng không phải là chủ thượng nhà ta muốn ra oai, ừm, chủ thượng nhà ta có thể có nhu cầu này, nhưng năm đó Tĩnh Nam Vương gia, sẽ không làm mấy chuyện nhàm chán này đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Năm đó sở dĩ để cho hai thái giám tuyên chỉ đâm đầu chết trên sư tử đá, chính là một loại xả giận, giúp những binh sĩ có đồng đội chết trận ở Vọng Giang xả ra hết oán giận ở trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiên hoàng cố ý không để Tĩnh Nam Vương làm thống soái, lựa chọn Đại hoàng tử làm thống soái, cuối cùng thua trận. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơn giận này phải được xả ra, nếu không binh mã sau đó sẽ không dễ dẫn theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng giống như hiện tai, năm ngoái bắt đầu thu quân, thu địa phương quản lý của đầu lĩnh, năm nay càng táo tợn hơn, khâm sai kia cùng Nghi Sơn Bá gây ra chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏
Bản thân Nghi Sơn Bá cũng có chỗ sai thậm chí sai nhiều hơn một chút, nhưng lúc thật sự phải đánh trận, dùng chính là những binh lính kia, ngươi phải để bọn họ cảm thấy ngươi đang đứng ở bên phía bọn họ, ngươi phải giúp bọn họ đem cơn giận này xả ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái giám tuyên chỉ là bộ mặt của hoàng đế, cái này gọi là đánh mặt hoàng đế cho đám binh lính kia nhìn. ͏ ͏ ͏ ͏
Như vậy, trong lòng mọi người mới có thể thoải mái, đồng thời, bản thân còn có thể mượn cơ hội này lập uy, tỏ vẻ là ngươi đến ý chỉ của hoàng đế cũng mặc xác, quân đầu lĩnh cùng quan lại địa phương bên dưới, thấy ngươi lại giống như là thấy thỏ, nhờ vả ai thì cũng không dễ, tự nhiên sẽ toàn tâm toàn lực vì ngươi mà cống hiến. ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Xuân Lai cùng Trần Đạo Lạc nghe xong không ngừng gật đầu giống như gà con mổ thóc, cảm giác được thụ giáo sâu sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Trần Đạo Lạc mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia sẽ để vị kia công công cứ như vậy... ͏ ͏ ͏ ͏
Người Mù nghe vậy, đem quýt ném về phía Trần Đạo Lạc, Hà Xuân Lai thấy thế, trong lòng thở một hơi dài nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phải thật như vậy thì tốt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật có thể làm được giống như Tĩnh Nam Vương: vạn sự tuyệt đối không lưu tình, tâm nguyện của Người Mù hắn đại khái là có thể đã đạt thành từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏