n tình qua lại cùng với mạng lưới liên lạc của Vương phủ đều là Tứ Nương cùng Người Mù giúp hắn duy trì, bản thân Trịnh Phàm lười xử lý những chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏
Đối với việc này, Tứ Nương cùng Người Mù cũng đã hiểu, rốt cuộc thì chủ thượng chỉ cần phụ trách quan hệ cao cấp, đặc biệt là vào thời kỳ đầu mới gây dựng sự nghiệp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hồi thượng, sau khi hắn chuyển đến Tấn địa, mỗi tháng đều sẽ đưa tới tặng cho Vương phủ một bức tranh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia không có hứng thú gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy rằng ở bên ngoài đều đồn đãi là Bình Tây Vương gia đọc đủ thứ thi thư, < Binh Pháp Tôn Tử > là một trong số đó, mà thơ từ tuy rằng rất ít, nhưng mỗi một bài lưu truyền ra đều là tác phẩm xuất sắc trong các tác phẩm xuất sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Càn Quốc Diêu Tử Chiêm đã từng mắng chửi Bình Tây Vương " Hữu nhục tư văn", coi sự thanh khiết trang nhã của văn đạo như một loại tạp kỹ, đây thật ra cũng là một loại ca ngợi. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi nghe đến việc Viên Đồ Các chỉ là mỗi tháng đưa tới một bức họa, vương gia liền hết sạch hứng thú với hắn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Là xuân cung đồ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng cũng không phải là khẩu vị của chủ thượng, cũng không phải là sở thích của chủ thượng, non nớt lắm, cho nên thuộc hạ cũng không quấy rầy chủ thượng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cầm thú. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm phê bình nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Người Mù gật đầu phụ họa: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là cực kỳ cầm thú. ͏ ͏ ͏ ͏
Thời đại này, nam nữ vốn kết hôn sớm, hơn nữa một số phương diện thẩm mỹ còn rất dị dạng. ͏ ͏ ͏ ͏
Khách quan mà nói, một bộ Công Tục Lương Tri của Bình Tây Vương, cảm giác lời đồn mình "hảo nhân thê" là nói về mình vậy. Bất kể là như thế nào đều chính phái hơn nhiều so với Viên Đồ Các. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng tập tục đương thời chính là như vậy, bên phía Càn Quốc càng nặng hơn. Câu chuyện như Cây Lê ép Hải Đường* cũng có thể được ca tụng, Viên Đồ Các từng đọc sách ở Càn Quốc, bị lây nhiễm tập tục này cũng coi như là bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏
** Cây Lê ép Hải Đường: câu chuyện về chồng già lấy vợ trẻ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, thuyền nhỏ dừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Tiên Bá mang theo hai tiểu đệ cảnh giới. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên thuyền, Viên Đồ Các cầm một chiếc cần câu, bắt đầu thanh thản tự nhiên câu cá. ͏ ͏ ͏ ͏
Điệu bộ "ta rất trâu bò", ngươi mau "ba lần đến mời" đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu bàn về việc giả vờ giả vịt, người bên Vương phủ đúng là còn cao hơn hắn mấy cấp độ luôn, thực sự không có hứng thú phối hợp với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng có lẽ là bởi vì Viên Đồ Các xuất hiện, làm cho Thái tử cảm thấy bầu không khí trong tình cảnh này thả lỏng hơn rất nhiều. Thái tử đứng dậy, rất trịnh trọng đi tới trước mặt Trịnh Phàm, quỳ phục xuống: ͏ ͏ ͏ ͏
- Truyền Nghiệp, thỉnh an nghĩa phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiến giải về nghĩa phụ, xưa nay đều có, nhưng thật ra nghĩa phụ cùng "nghĩa phụ" lại không giống nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghĩa phụ là căn cứ vào quan hệ phụ mẫu, hạ sinh đứa nhỏ, mà nghĩa phụ, lại là quan hệ được nhận nuôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Phú Thắng vốn mang họ Quách, vốn là một trong bảy đại tổng binh dưới trướng Trấn Bắc Hầu phủ, thân phận của sáu người đều là nghĩa tử. Đương nhiên đây không phải con nuôi, mà là "nghĩa tử", ngươi và ta vốn không cùng họ tên, ta cùng phụ mẫu ngươi cũng không có ngọn nguồn gì, nhưng ta coi trọng bản lãnh của ngươi, ngươi cũng dự định ở chỗ của ta dốc sức phục vụ, vì vậy thu ngươi làm "nghĩa tử", chứng minh chúng ta là một cơ cấu hệ thống. Nghĩa tử lệ thuộc vào nghĩa phụ, càng giống như quan hệ giữa thủ hạ cùng chúa công tiến được thêm một bước. ͏ ͏ ͏ ͏
- Truyền Nghiệp biết có mấy lời Truyền Nghiệp không nên hỏi, nhưng xin nghĩa phụ thứ lỗi, Truyền Nghiệp dù sao cũng vẫn còn đang gánh trách nhiệm của một Thái tử. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hỏi đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhấc tay lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Hoàng công công cũng đi tới phía sau Thái tử, quỳ phục xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía xa, tiểu Trương công công thấy thế cũng quỳ xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Thành đưa mắt nhìn chung quanh. Trên danh nghĩa, hắn đang thay thế tiểu Trương công công hầu hạ Thái tử trong Vương phủ, cho nên hắn cũng quỳ xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
- Truyền Nghiệp biết được, trong lòng nghĩa phụ tự nhiên đã có mưu tính, nhưng Truyền Nghiệp vẫn phải là hỏi một tiếng, chiến bại trên Lương địa, hài nhi nghe nói người Tấn tây ở chỗ nào thấp thỏm hành động, bách tính ở chỗ đó chắc chắn rất hi vọng nghĩa phụ có thể sớm ngày giá lâm Nam Môn quan, dẹp loạn, an ủi lòng người và cục diện. ͏ ͏ ͏ ͏
Rõ ràng những câu nói này, Thái tử đã nghĩ sẵn trong đầu, lặp đi lặp lại rất nhiều lần, mới có thể nói ra trôi chảy như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi là đang thúc giục ta à? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hài nhi không dám. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha, cũng làm khó ngươi, nhịn lâu như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm không tiếp tục trêu đùa Thái tử, mà là chậm rãi đứng lên, chậm rãi xoay người, ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật ra, không cần thúc dục, ngày hôm nay ta sẽ xuất phát. Chỉ có điều ta muốn trước khi xuất chinh, mang theo mấy thẩm nương của ngươi ra ngoài hóng gió một chút. Các nàng mang thai, ta lại phải ra ngoài, trong lòng khó tránh khỏi có chút hổ thẹn. ͏ ͏ ͏ ͏