Hộ vệ làm dáng đứng dậy muốn dùng khinh công bay lên bờ, nhưng khi ánh mắt của Kiếm Thánh quét tới, hộ vệ do dự một chút, rời thuyền, ôm vò rượu, lội nước đi tới bên bờ, sau khi dâng rượu lên thì dập đầu rồi lui về. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tâm ý, ta nhận. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm gật gật đầu, tán thành tâm tư của đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Không cần biết là có mưu đồ hay không, nhưng giờ khắc này, trên người đối phương toát ra loại hăng hái không câu nệ, không giả được. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Đồ Các lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, trước đây là ta sơ sót, ta từ hôm nay lại định vẽ một quyển đồ, tất nhiên sẽ phù hợp với khẩu vị của vương gia ngài. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm đưa tay sờ sờ đầuThiên Thiên cùng Thái tử, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứa nhỏ còn ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, là tại hạ đường đột rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lập tức, Viên Đồ Các lại hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia chuyến này đi về phía tây, là vì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Xuất chinh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy, đại quân của vương gia đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Đồ Các có chút kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại quân đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Cứ như thế đã đi rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuyết Hải, Trấn Nam, không thể sai sót, lần này bản vương xuất chinh, không điều động binh mã Tấn đông. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu điều động quân Tấn đông xuất chinh, hơn nữa không phải để đánh cánh đồng tuyết, cũng không phải đánh Sở Quốc, như vậy Tấn đông trống rỗng, một khi xảy ra vấn đề, thì chính là cục diện tuyết lở hoàn toàn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia bên người không có binh mã, thì làm sao đi bình định cục diện? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Đồ Các hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nở nụ cười, đưa tay chỉ chiếc cần câu lúc trước Viên Đồ Các bày ra làm dáng trên thuyền nhỏ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi câu cá, dùng cái gì để câu? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Đồ Các cười đáp lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chẳng lẽ vương gia muốn nói, ngài câu cá lại thích thà thu nhận nơi ngay thẳng, chẳng cần cầu cạnh chốn cong queo ? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Đồ Các cảm thấy mình sớm nói ra đáp án mà vương gia muốn nói, có chút đắc chí. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lại lắc đầu một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản vương câu cá, không cần lưỡi câu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần lưỡi câu? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thậm chí, không cần cần câu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần cần câu? Vậy câu cá như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản vương chỉ cần đứng ở bên bờ, hô một tiếng, cá sẽ tự nhảy khỏi mặt nước, đi tới dưới chân bản vương. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Đồ Các nghe xong lời này, biểu tình đầu tiên là vớ vẩn, sau đó lại lập tức nghi ngờ, sau lại như đã hiểu ra, cuối cùng là kính nể. ͏ ͏ ͏ ͏
- Biết khẩu vị vương gia, nhưng Viên mỗ vẫn cố ý vẽ một vài bức hình non nớt đưa tới Vương phủ, chính là cố ý muốn làm ngược lại với vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại Viên mỗ cảm thấy, nếu như có thể dùng kỹ năng vẽ làm ngài vui vẻ, cũng không phải là bôi nhọ kỹ năng vẽ của mình, trái lại, thật sự có giá trị. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Đồ Các cúi người cúi đầu, hô: ͏ ͏ ͏ ͏
- Năm xưa, Sở nô dã nhân loạn Tấn, Đại Yến ta gặp khó, may nhờ Tĩnh Nam Vương gia xuống núi, có thể sửa lại cục diện, nhất thống Tam Tấn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nam Vương bây giờ đi xa bặt vô âm tín, nhưng Đại Yến ta, vẫn may mắn lại có Bình Tây Vương gia, đại cục Tấn tây, loạn lạc Lương địa, tất bình! ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong, Viên Đồ Các đem cần câu bên người ném vào trong sông, ͏ ͏ ͏ ͏
Vỗ tay mà cười,nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cẩn thứ cần câu bỏ đi nàu làm gì, cần mấy thứ mồi câu phiền toái làm chi, Đại Yến ta, lo liệu thiên mệnh, thuận theo thiên ý, thiên mệnh sở quy! ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ sợ một Tĩnh Nam Vương tái xuất cũng sợ một Trấn Bắc Vương tái xuất, nhưng Viên mỗ rõ ràng nhìn thấy, ở phía sau vương gia ngài, Hắc Long kỳ vẫn đứng thẳng ở kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Sợ cái gì, sợ cái gì, ͏ ͏ ͏ ͏
Muốn sợ, cũng không phải là người Yến, hẳn là bọn đạo trích Càn Sở, hẳn là Lương quốc phải sợ! ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lễ phép cười cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Tỳ Hưu dưới hông, bắt đầu chạy băng băng về phía tây, sau đó, một đám người đuổi sát theo sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía sau, thuyền nhỏ cùng với người trên thuyền, bóng dáng, đã lùi dần, từ từ mơ hồ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử hơi nghi ngờ, quay đầu hỏi Thiên Thiên ở sau mình: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ca ca, những lời người kia vừa mới nói có ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên lắc đầu một cái, ngược lại cũng quay đầu, nhìn Trịnh Phàm phía sau mình, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụ thân? ͏ ͏ ͏ ͏
Đối mặt với ghi hoặc của hai đứa nhỏ, Trịnh Phàm lơ đễnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn a, là ăn no rửng mỡ. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Ba ngày trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng chính là ngày Bình Tây Vương gia tiếp chỉ, hơn trăm tên thân vệ cẩm y cầm quân lệnh vương gia tự tay viết cùng đóng dấu, sớm ra khỏi Phụng Tân thành, một đường hướng tây. ͏ ͏ ͏ ͏
Nguyên Tĩnh Nam quân nhất hệ, Tấn quân nhất hệ, cấm quân nhất hệ, quân đầu địa phương nhất hệ, trong Tấn địa, các lộ các trấn binh mã năm đó từng đi theo quân kỳ Tĩnh Nam Vương phạt Sở, mấy năm qua đi, lần thứ hai nhận được vương lệnh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụng lệnh Bình Tây Vương, mệnh quân của ngươi tức khắc xuất phát đi tới Nam Môn quan, người quá hạn chưa đến, giết không tha! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mạt tướng lĩnh mệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụng lệnh Bình Tây Vương, mệnh phủ của ngươi tức khắc dự trù lương thảo, vận chuyển về Nam Môn quan, nếu dám để thiếu định mức, giết không tha! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hạ quan lĩnh mệnh! ͏ ͏ ͏ ͏