Hơn nữa lần này, kẻ vạn năm trông nhà là Người Mù cũng đi theo đến đây. Hắn mang theo Trần Đạo Lạc cùng Hà Xuân Lai trở thành phụ tá đắc lực cho Bình Tây Vương, một lần nữa thành lập, vận hành toàn bộ trung tâm chỉ huy. ͏ ͏ ͏ ͏
-Trà. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử đem nước trà đưa đi tới, sau đó quy củ quay lại ngồi phía dưới. Xe ngựa nhẹ nhàng lay động, Thái tử rất chăm chú đọc một phần bản sao của số tấu chương hôm nay đã phê duyệt xong. ͏ ͏ ͏ ͏
Chữ, để riêng thì có thể xem hiểu, nhưng sau khi tụ lại với nhau thì lại khiến cho người ta có chút mơ hồ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Thái tử rất quý trọng cơ hội như vậy, không hiểu liền đi hỏi Thiên Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên thật ra cũng không hiểu lắm, nhưng bởi vì lớn tuổi hơn so với Thái tử, cho nên sẽ biết bịa chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai đứa nhỏ thỉnh thoảng còn có thể cùng nhau thảo luận một chút, cuối cùng sẽ rút ra điệu bộ "Thì ra là như vậy". ͏ ͏ ͏ ͏
-Thuốc lá. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên thả tấu chương trước mặt xuống, đứng dậy, lấy ra một điếu thuốc từ hộp sắt nó luôn cất giữ bên người. ͏ ͏ ͏ ͏
Không vội đưa lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước tiên, Thiên Thiên quay ngược điếu thuốc, gõ nhẹ lên mui bàn tay non mềm của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Nó không hiểu tại sao phải làm vậy, nhưng luôn nhìn thấy nghĩa phụ mình làm như vậy, nên cũng làm giùm hắn bước này luôn. ͏ ͏ ͏ ͏
Gõ xong xuôi, đưa đến bên mép nghĩa phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm hé miệng ngậm điếu thuốc, ánh mắt tiếp tục dừng lại trên một phần tấu chương mới nhất trong tay. Đây là tấu chương của một vị tri phủ. Hắn đã áp vận nhóm lương thảo đầu tiên xong rồi, hơn nữa binh mã cùng với dân phu sau này lúc đi qua hạt địa của hắn, cũng sẽ được cung cấp lương thảo cần thiết. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn vẫn đề một câu, địa hạt hắn quản lý chỉ có thể làm đến một bước này mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì sau này, chờ đến khi các lộ đại quân tụ tập ở Nam Môn quan, lượng lương thảo cần dùng chỉ có thể càng lúc càng nhiều, hơn nữa không ai có thể biết được chiến sự sẽ kéo dài bao lâu. Vị tri phủ này trình bày theo tình hình thực tế, khu vực hắn quản lý khó mà có thể đảm nhận áp lực cung ứng hậu cần thêm một lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên đem hoả chiết lại gần, giúp Trịnh Phàm châm thuốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm giao tấu chương cho Thiên Thiên, ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên nhận lấy, rồi đứng ở bên cạnh xem. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử ngẩng đầu lên, đứa nhỏ mà, luôn có một loại bản năng ngươi xem ta cũng phải xem. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên liền đem tấu chương cho Thái tử xem chung, sau khi Thái tử xem xong thì nhíu mày. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy ngày nay, nương theo "soái liễn" xuất phát, các lộ tham tướng, du kích cùng với tổng binh đều mang theo binh sĩ dưới trướng đến đây tụ hợp, hai đứa nhỏ mỗi ngày nhìn thấy bên cạnh càng lúc càng nhiều binh mã, thấy khá là vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng vấn đề là, bây giờ binh mã đã càng ngày càng nhiều, nhưng lương thực, hình như lại không đủ ăn. ͏ ͏ ͏ ͏
Quân đội ở nơi đóng quân cùng với lúc đã xuất phát, là hai trạng thái hoàn toàn khác nhau, giống như một người cả ngày chỉ ở trong nhà, nấu một bát cháo ăn tạm cũng xong, thân thể hơi yếu một chút cũng có thể cố chống được. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ là khi nào cần ra bên ngoài làm việc thì chuyện ăn uống này cần phải được chú ý hơn, nếu không người thợ căn bản là không làm nổi, thân thể còn rất dễ suy sụp. Đây là còn chưa tính đến khoản tiền cần chi ra để mua y phục đi ra ngoài, mua nông cụ mới này kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ, quân Lương, thưởng bạc.. vân vân.. Những thư này đều có thể trì hoãn lại, dù sao thì trận vẫn còn chưa đánh, thậm chí là võ còn chưa đánh đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn nữa, đại kỳ của Bình Tây Vương, đúng là có thể cung cấp cho các lộ đại quân cùng với binh lính tầng thấp nhất cảm giác "bánh nướng" rất lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Không phát bạc, không ban thưởng bạc, mọi người có thể nhìn mặt mũi của Bình Tây Vương mà nhịn xuống, dù sao cũng có thể đợi đến khi đại thắng rồi thu hoạch sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng vấn đề lương thực… ͏ ͏ ͏ ͏
Một khi nảy sinh hiện tượng thiếu lương thực, sĩ khí sẽ lập tức suy sụp. Loại cảm nhận này, thật ra chủ tướng sẽ không khắc sâu như các binh lính phía dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Lương thực không đủ có nghĩa là công tác chuẩn bị chiến tranh không đủ, chiến tranh không chắc chắn, trong lòng mọi người cũng sẽ bất an. Các loại tâm trạng tiêu cực trong quân doanh sẽ bị phóng to, sức chiến đấu hạ thấp vẫn còn tốt, sợ nhất là quân tâm bất ổn về sau, bản thân cũng sẽ dễ dàng sụp đổ. ͏ ͏ ͏ ͏
-Phụ thân, tại sao lương thực chỗ này lại ít như vậy ạ? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở trong ấn tượng của nó, ở Phụng Tân thành, cuộc sống của mọi người trôi qua thật ra cũng rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, nghĩa phụ nó mới vừa đánh một trận trong mùa đông, cũng không xuất hiện vấn đề thiếu lương thực. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử cũng rất tò mò nhìn sang. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Bởi vì Tấn đông vắng vẻ, trồng nhiều lương thực, nhưng lượng lương thực cần dùng lại ít hơn thực tế, lợi nhuận cũng sẽ hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏