favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2240: Thượng Sách ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2240: Thượng Sách ͏ ͏ ͏ ͏

Người Mù không chút do dự lắc đầu, cầm quả cam mới bóc được một nửa lúc trước lên, tiếp tục bóc: ͏ ͏ ͏ ͏

-Sao có thể đồng ý chứ, thuộc hạ là muốn chơi trò tạo phản thôi. Cái này phải tự mình chơi thì mới thấy thú vị, hắn vậy mà dám cướp đoạt thú vui trải nghiệm game của thuộc hạ. ͏ ͏ ͏ ͏

-Ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏

-Chủ thượng, đối với cục diện này, bây giờ thuộc hạ có ba sách lược ͏ ͏ ͏ ͏

-Nói đi. ͏ ͏ ͏ ͏

-Hạ sách, chủ thượng một người một ngựa đi... ͏ ͏ ͏ ͏

-Loại bỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

-Vâng, trung sách, chúng ta làm tốt phòng bị từ trước, đại quân tiếp tục tiến lên, vòng qua Túc Sơn đại doanh tới trước Nam Môn quan. Bản thân Trần Dương hẳn là cũng ở Nam Môn quan, đại quân đến, hắn cũng nhảy nhót không nổi nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

-Thượng sách đâu? ͏ ͏ ͏ ͏

-Thượng sách, đương nhiên ở trong đầu chủ thượng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

-Ta nói, nếu ta sách lược gì cũng không có, cái tên nịnh hót nhà ngươi có phải là sẽ rất xấu hổ hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

Người Mù lắc đầu một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Ở trên phương diện chính trị này, thật ra chủ thượng có thiên phú hơn thuộc hạ rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

-Ngươi nói xem, đám người Trần Dương kia là không cần bản vương làm vương gia đây mà. Ha ha, lúc lão Điền còn ở, ta biết bọn họ đã sớm có tâm tư này, nhưng lão Điền còn ở đó nên bọn họ không dám. ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ đến lượt ta, bọn họ lại dám, thực sự là không coi bánh nhân đậu là lương khô mà. ͏ ͏ ͏ ͏

-Nhưng lần nào cũng vậy, bọn họ rất dễ làm hỏng việc. ͏ ͏ ͏ ͏

-Đúng đấy. ͏ ͏ ͏ ͏

-Nhưng thuộc hạ tin tưởng, chủ thượng đã tính trước kỹ càng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

-Được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm thở dài, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Truyền lệnh xuống, đại quân tiếp tục tiến lên, trung quân thay đổi lộ trình, vòng qua Túc Sơn đại doanh, đi Túc Châu thành trước. ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Không ai ngờ tới, trung quân của Bình Tây Vương sẽ trực tiếp tránh khỏi Túc Sơn đại doanh mà đi thẳng đến Túc Châu thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy dân chúng trên địa giới Túc Châu có thể là rất mong được thấy "Định Hải Thần Châm", dù sao Bình Tây Vương gia dẫn đại quân đến rồi, vậy thì Càn cẩu Sở nô tất nhiên là không thể đánh vào được, hơn nữa nạn binh hoả mà mọi người đã dự cảm đến, hẳn là cũng sẽ không xảy ra nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng quan viên trong Túc Châu thành có thể sẽ không nghĩ vậy. Dù sao, vương gia một đường đi thẳng về phía tây, từ chối gặp mặt quan viêc các nơi, qua thành mà không vào, trước mắt đã sắp đến mục tiêu rồi nhưng lại không đi Túc Sơn đại doanh, không đi Nam Môn quan, mà lại tới Túc Châu thành này, đây là muốn làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Lương Trình lần này không đi cùng mà ở tại Tấn đông. Hết cách rồi phải để lại một người có bản lĩnh giữ nhà, hơn nữa phải có sức ảnh hưởng lớn, có thể vào lúc Bình Tây Vương không có mặt, điều động được tất cả binh mã Tấn đông, trừ Lương Trình ra thì không còn ai làm được nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà lần này, Trịnh Phàm đích thân chỉ định Nhậm Quyên đảm nhiệm vị trí chủ tướng trung quân của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc Trịnh Phàm giữ chức Thịnh Lạc tướng quân, hắn xem như là thủ trưởng của Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhậm Quyên bây giờ đã thụ phong Thuận Hải Bá, nơi đóng quân là vị trí Tấn kinh lúc trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Năm đó là thuộc hạ, bây giờ đến mình lại phải quỳ đón, bản thân Nhậm Quyên cũng không thấy khó chịu gì, ngược lại thì Bình Tây Vương lại có chút xấu hổ. ͏ ͏ ͏ ͏

Vì vậy, lần này trong soái liễn, Bình Tây Vương ngồi trên thủ tọa, Nhậm Quyên cũng ngồi xổm ở một bên. ͏ ͏ ͏ ͏

-Việc nơi này, liền làm phiền Thuận Hải Bá đích thân đi một chuyến đến Nam Môn quan rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

-Vương gia yên tâm, mạt tướng chắc chắn sẽ không để Trần Dương làm ra chuyện như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

-Quốc sự làm trọng, đây là giáo huấn vương gia để lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia trong miệng Trịnh Phàm, đương nhiên chính là Tĩnh Nam Vương. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhậm Quyên gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Lần này Trần Dương cũng không có đạo lý, lại đi quậy phá lung tung cái gì chứ. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm khẽ mỉm cười, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên mặt bàn. ͏ ͏ ͏ ͏

-Trà. Thuốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, Nhậm Quyên da mặt co giật nhìn chằm chằm, thái tử điện hạ bê trà đưa lên, Tĩnh Nam Vương Thế tử cầm chiết tử tới châm thuốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Loại đãi ngộ này, Nhậm Quyên đúng là nghĩ cũng không dám. Nhưng cố tình là Bình Tây Vương lại bình thản ung dung, bây giờ hắn đã quen với mấy chuyện này, hơn nữa, bọn nhỏ hình như lại càng quen hơn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Khách quan mà nói, Nhậm Quyên cảm thấy năm đó lúc Tĩnh Nam Vương ở đây, thật ra là vẫn luôn tuân thủ nghiêm ngặt một thứ quy củ cùng điểm mấu chốt nào đó, mà vị này vương gia trước mắt thì hoàn toàn không thấy, thậm chí còn có chút hưởng thụ niềm vui đạp lên quy củ nữa kìa. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Bình Tây Vương gia nhấp ngụm trà, phun ra một ngụm khói, nói với hai đứa nhỏ đang kích động trước mặt: ͏ ͏ ͏ ͏

-Đi đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai đứa nhỏ tay nắm tay, rất là kích động, khẩn trương đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp