Bây giờ, hai đứa nhỏ này ra bên ngoài lắc lư coi như là tiếp khách, cũng đã vượt qua ngàn vạn lời nói thổi phồng. ͏ ͏ ͏ ͏
Xem như là vô hình, nhưng thật ra mùi vị huy hiếp đã nồng nặc đến mức sắp chảy thành nước luôn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chiêu đãi mọi người xong, Thiên Thiên cùng Thái tử đều tiến vào soái trướng trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Không bao lâu, hai đứa nhỏ mở màn che, sử dụng hết sức lực bú sữa hô: ͏ ͏ ͏ ͏
-Vương gia có lệnh, thăng trướng! ͏ ͏ ͏ ͏
-Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
-Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám tướng lĩnh lập tức chỉnh sửa giáp trụ của mình, xếp thành hai hàng, chỉnh tề tiến vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Đợi đến mọi người đều đã tiến vào, Thiên Thiên cùng Thái tử nhìn nhau nở nụ cười, hai nhóc cũng xoay người đi vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong, hai hàng đều là tướng lĩnh, toàn bộ đứng ở chỗ kia, Hoàng công công cũng ở trong đó, đứng cạnh bà chủ soái, vị trí giám quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên cùng Thái tử mỗi người một băng ghế nhỏ, ngồi ở phía dưới bàn chủ soái. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ không phải ngồi đối diện với bàn chủ soái, mà là đưa lưng về phía nó, giống như hai vị đồng tử dưới chân bồ tát. ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, Bồ Tát, à không, là vương gia cũng đến rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Soái trướng chia thành hai khu vực trước và sau. Phía sau là chỗ nghỉ ngơi, đằng trước là dùng để nghị sự. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm mặc trên người một bộ huyền giáp, đi tới sau bàn chủ soái, ánh mắt chậm rãi quét xuống phía dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn không vội vàng nói chuyện, mà là tiếp tục duy trì trầm mặc. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên cùng Thái tử rõ ràng nhận ra được, bầu không khí trong soái trướng lập tức trở nên ngột ngạt. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên cũng còn đỡ, từ nhỏ đã giao thiệp cùng cương thi oán quỷ, nhưng trong soái trướng tập hợp rất nhiều lão tướng sa trường tướng già như thế này, bầu không khí được tạo ra thật sự khiến nó cảm nhận được một loại bất an sâu sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử thì đã bắt đầu run, nó không biết bản thân đang sợ cái gì, nhưng lại sợ hãi theo bản năng, chỉ có điều vì muốn mạnh mẽ giữ gìn hình tượng của bản thân nên vẫn gắng gượng chưng ra cái vẻ này. ͏ ͏ ͏ ͏
Trầm mặc, có đôi khi cũng là một loại lực lượng cực kỳ mạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Loại trầm mặc này kết hợp với khí tràng của bản thân, thỉnh thoảng so với thiên ngôn vạn ngữ thì còn có ích hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Các tướng lĩnh phía dưới ngay từ đầu đã chuẩn bị cùng nhau cúi chào vương gia, nhưng vương gia vẫn chưa mở đầu, mọi người cũng không có động tác tiếp theo, mà sau đó, đối diện với anh mắt Bình Tây Vương quét xuống, những lão binh đều đã từng bò ra từ núi thi biển máu lại không nhịn được, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi. ͏ ͏ ͏ ͏
không khí trong soái trướng dường như cũng lập tức trở nên đặc quánh, khiến người ta khó thở. ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, Trịnh Phàm cũng kết thúc sự trầm mặc khiến tất cả những người có mặt ở đây đều có cảm giác ngạt thở. ͏ ͏ ͏ ͏
-Chúng ta đánh thua trận. ͏ ͏ ͏ ͏
Không có hành lễ, ͏ ͏ ͏ ͏
Không có hàn huyên, ͏ ͏ ͏ ͏
Không có lời khách sáo, ͏ ͏ ͏ ͏
Múa đao đâm thẳng vào chủ đề. ͏ ͏ ͏ ͏
Các tướng lĩnh ở đây lập tức dựng thẳng sống lưng, nghiêm túc lắng nghe. ͏ ͏ ͏ ͏
-Hổ Uy Bá chết trận, một trấn binh mã kia của Hổ Uy Bá cũng cơ bản là đã bỏ mình ở Lương địa. Không cần bản vương nói nhiều làm gì, thật ra trong lòng các ngươi cũng tự hiểu rõ, trận này đại bại có nghĩa là gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Người Yến ta, quân Yến ta, Đại Yến Thiết kỵ ta vẫn tự xưng là vô địch thiên hạ. Những năm này, bản vương nam chinh bắc chiến, không có bất kỳ một trận chiến bại nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng bản vương chưa bao giờ kiêu ngạo... ͏ ͏ ͏ ͏
Nói tới chỗ này, Trịnh Phàm dừng một chút, tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Bởi vì thắng lợi càng nhiều, bản vương có cảm giác áp lực cùng trách nhiệm trên vai mình càng lớn hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi Đại Yến chúng ta đã quá quen với chiến thắng, chúng ta sẽ càng ngày càng dễ dàng đạt được thắng lợi trong cuộc chiến tiếp theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Các quốc gia Chư Hạ đương thời, chỉ có hai nước Càn Sở vẫn còn khả năng cùng ta Yến Quốc đối kháng vài mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng những năm trước đây, bọn họ thật ra đã thành thói quen lần lượt chiến bại dưới thiệt kỵ của Đại Yến ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Thói quen này một khi đã dưỡng thành, sẽ rất khó mà thay đổi được. ͏ ͏ ͏ ͏
Binh lính của bọn họ ở trên chiến trường, lúc nhìn thấy Hắc Long kỳ của Đại Yến, chân sẽ phát run theo bản năng. Tướng quân của bọn họ lúc giao thủ với các ngươi, sẽ không tự chủ mà bó tay bó chân. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù chưa chiến, nhưng thực tế thì đã bại. ͏ ͏ ͏ ͏
Các ngươi đều là tướng quân, ta tin là mỗi người đều có biện pháp riêng để đề cao chấn chỉnh sĩ khí quân lính dưới trướng mình trước khi bước vào trận chiến. ͏ ͏ ͏ ͏
Càn Quốc, Sở Quốc, bọn họ cũng giống như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Bản vương bây giờ sẽ nói rõ ràng cho các ngươi, tại sao quân tinh nhuệ Càn Sở lại muốn bố trí mai phục trên Lương địa, không tiếc nỗ lực trả giá cao thảm trọng để có thể đánh thắng chúng ta một trận. ͏ ͏ ͏ ͏
Đó là bởi vì bọn họ biết rõ, trận này còn không thắng thì bọn họ sẽ xong đời. ͏ ͏ ͏ ͏
Binh sĩ của bọn họ sẽ không có can đảm chiến đấu nữa, tướng quân của bọn họ sẽ không còn ý niệm tất thắng nữa! ͏ ͏ ͏ ͏