favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2254: Đằng Nhất Hán ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2254: Đằng Nhất Hán ͏ ͏ ͏ ͏

Đến ngay cả trên phất trần của Hoàng công công cũng không bỏ xót ͏ ͏ ͏ ͏

Chư vị tướng quân không hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, soái trướng lại một lần nữa bị xốc lên, ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương gia đi ra, trong tay cầm Ô Nhai, vẫn vải trắng lụa đen quấn quanh. ͏ ͏ ͏ ͏

-Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương gia không giống lúc còn ở trong soái trướng, uy nghiêm khiến người ta nảy sinh cảm giác sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất không có hình tượng ngồi trên mặt đất, gần như là hai người khác nhau ͏ ͏ ͏ ͏

Ở trong ánh mắt khó kiểu của mọi người, Vương gia lộ ra nụ cười ấm áp nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Bản vương trong lúc xuất hành đã hạ xuống vài mệnh lệnh. Trong đó có một cái là lệnh cho thái thú tri phủ các nơi trưng dụng vải trắng lụa đen để tiền quân sử dụng. Đêm nay, thì sẽ phát xuống toàn quân. ͏ ͏ ͏ ͏

Phân phó, từ bản vương trở xuống, ngày xuất chinh, tất cả đều phải quấn lên, không một ai được tháo xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Tướng lĩnh có thể đứng ở chỗ này, không ai là kẻ ngu dốt, sẽ ngay lập tức hiểu được ý của vương gia. Trong lúc nhất thời, rất nhiều người không khỏi hít sâu một hơi, vẫn khó có thể ức chế được viền mắt ướt át. ͏ ͏ ͏ ͏

Lại nhìn Bình Tây Vương gia kia, ͏ ͏ ͏ ͏

Ngẩng đầu, ngước mặt lên, ͏ ͏ ͏ ͏

Đưa tay chỉ lên bầu trời vẫn còn đang lất phất mưa bay, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Dạo này mưa nhiều, thời tiết ẩm ướt, nói vậy Hổ Uy Bá cùng đám huynh đệ ngủ trên mặt đất chắc chắn là không được dễ chịu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Chúng ta a, ͏ ͏ ͏ ͏

Đi đón bọn họ về nhà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

-Ồ, Nhất Hán, khi nào lại đi mò bảo bối tiếp hả, mang đường huynh đường đệ nhà ngươi theo cùng đi. ͏ ͏ ͏ ͏

-Nhất Hán ah, mời thúc công ta uống rượu đi, phải uống Hoàng tửu lâu năm mà Thúy quả phụ ở đầu thôn ủ mới được. ͏ ͏ ͏ ͏

-Buổi tối động tĩnh không nhỏ đâu Nhất Hán, giống hệt thúc thúc ngươi lúc còn trẻ, ha ha ha ha! ͏ ͏ ͏ ͏

Đằng Nhất Hán một mình đi trên đường nhỏ ở trong thôn. Các hương thân Đằng gia thôn đối với Đằng Nhất Hán rất là nhiệt tình. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là chàng trai vốn người bị trong thôn cho là chất phác, đầu óc có hơi chậm chạp. Lúc người khác tránh còn không kịp, lại chủ động đi theo mộ binh của người trong huyện nha, làm một dân phu vận chuyển lương thảo quân giới cho người Càn. ͏ ͏ ͏ ͏

Có người nói ở phía đông Lương địa, đại quân Càn Sở đang đánh trận với quân Yến. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù cho là thôn dân ở chốn thôn quê cũng biết rõ người Yến rốt cuộc là lợi hại đến mức nào. Những chuyện như vậy, bọn họ làm sao mà dám đi tới phía trước tập trung chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cũng may, ý chỉ của quốc chủ Triệu quốc vẫn chưa thật sự lan đến gần chỗ Đằng gia thôn. Chủ yếu vẫn là phát động nhóm bách tính ở đông Triệu quốc đi làm dân phu cho người Càn. ͏ ͏ ͏ ͏

Có người nói, chỗ đó có không ít người Triệu lúc bị nha dịch cùng binh lính trưng tập thì gào khóc rất lợi hại, không phải là bị roi da quất, bị đao chỉ thẳng vào, không chừng có kéo cũng không ai đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, ai lại cam tâm đi làm quỷ chết oan dưới đao của người Yến chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Ở trong hoàn cảnh như vậy, Đằng Nhất Hán lại chủ động, vội vàng đi làm một anh dân phu, đi về phía Tam Sơn quan ở giữa Triệu quốc cùng Lương quốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy lão nhân trào phúng chàng trai trẻ này đầu óc đúng là bị lừa đá, còn nói phụ thân hắn già rồi mới có con, chọn đến chọn đi cuối cùng lấy cái tên Nhất Hán, bây giờ hương hỏa duy nhất trong nhà cũng muốn đứt đoạn luôn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ai mà ngờ được, kia trước quân Yến có thể nói đánh đâu thắng đó, thế mà lại nếm mùi đại bại ở Lương địa. Có người nói tử thương vô số, thi thể người Yến gần như đã lấp kín toàn bộ Vấn Tâm hồ. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau cuộc chiến, Đằng Nhất Hán cũng sống sót trở về, không chỉ lĩnh được một món tiền thưởng, có người nói sau khi chém giết trên chiến trường, hắn đã mò được không ít thứ tốt trên thi thể binh lính Yến Quốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi đi hai tay trống trơn, khi trở về lại dắt theo một con la. Trên con la còn có một người phụ nữ, nữ nhân tóc tai rối bời, che mất hơn nửa khuôn mặt. Người khác gọi nàng cũng không trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoài ra, trên con la còn cõng mấy cái túi nặng trình trịch. ͏ ͏ ͏ ͏

Có người tin tức linh thông nói, khi Đằng Nhất Hán trở về có đi qua trấn trên, hỏi dò giá trâu nhà người ta, đây là muốn mua trâu đó! ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu mua trâu, chắc chắn là còn phải mua đất, tất nhiên là đã sớm để lại tiền bạc đủ để mua, nếu không mua trâu về làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Tên ngốc nhất trong thôn phát tài rồi, muốn làm địa chủ lão gia rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hôm đó về thôn, căn nhà tổ truyền vốn rách nát tả tơi của Đằng Nhất Hán, lập tức đón chào nửa số hàng xóm nhiệt tình trong thôn, mọi người hết hỏi đông rồi tới hỏi tây, sờ một cái nhìn một cái, sặc mùi lôi kéo tình cảm. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp