favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2257: Hiểu Lầm ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2257: Hiểu Lầm ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Man toét miệng đi tới, đưa tay đập vào lồng ngực Lưu Đại Hổ một đòn, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Đại Hổ thiện tâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá nhổ một bãi nước bọt xuống mặt đất, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Ui, ta nghe nói lúc trước, mẹ ngươi mang theo ngươi cùng nãi nãi chạy nạn đến Thịnh Lạc thành, được vương gia che chở. Nếu lúc còn bé đã từng gặp khó khăn, thì nên hiểu rõ... ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ bỗng nhiên mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Vì vậy, ta mới cảm thấy bọn họ đáng thương... ͏ ͏ ͏ ͏

-Rầm! ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá một cước đạp Lưu Đại Hổ ngã lăn. ͏ ͏ ͏ ͏

Thân thủ của Trịnh Man rất tốt, Lưu Đại Hổ thuở nhỏ có Kiếm Thánh điều trị thể phách, truyền thụ phương pháp thổ nạp nên thân thủ cũng rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nếu so với đứa nhỏ đánh cá đến từ làng chài của Yến quốc này, hai người đều không đủ nhìn. ͏ ͏ ͏ ͏

Thời điểm bọn họ còn đang ở trong học xá, đứa nhỏ đánh cá này đã chém đầu trụ quốc của Sở quốc xuống rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ủng của Trần Tiên Bá đạp lên lồng ngực Lưu Đại Hổ ͏ ͏ ͏ ͏

Vỏ đao đâm chạm đất mặt, ͏ ͏ ͏ ͏

Cúi đầu, ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn người dưới chân, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Ta là giáo úy quan thân binh doanh, hoặc là cút về nhà khóc, hoặc là nghe theo lệnh của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Đáng thương? Đáng thương? ͏ ͏ ͏ ͏

Ngươi thương hại những người Triệu này, ͏ ͏ ͏ ͏

Ai sẽ thương cho Hổ Uy Bá cùng những tướng sĩ Đại Yến đã chết trận ở Lương địa? ͏ ͏ ͏ ͏

Ngươi có biết lần này đại quân xuôi nam, quân nhu lương thảo rốt cuộc là khan hiếm đến mức nào hay không? Nếu như bị đứt đoạn mất lương, mọi người còn đánh trận kiểu gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như trận này đánh bại ͏ ͏ ͏ ͏

-Ngươi lại nhìn xem, liên quân Càn Sở đánh vào Nam Môn quan xong, có thể mang lòng nhân từ gì với người Yến các ngươi hay không! ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ nhìn Trần Tiên Bá, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Ta chẳng qua là cảm thấy bọn họ đáng thương, nhưng ta biết, ta nên làm như thế nào, ta cũng biết, ta nên xuất đao! ͏ ͏ ͏ ͏

-Lão tử không cho phép ngươi cảm thấy! ͏ ͏ ͏ ͏

Quý trọng đi, ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ là đao của ngươi chém xuống trên người bọn họ, chứ không phải đao của bọn họ chém lên người nương hay nãi nãi ngươi ͏ ͏ ͏ ͏

Đây chính là thế đạo, đây chính là bộ dáng của đạo này! ͏ ͏ ͏ ͏

Lớn tiếng nói cho ta, ͏ ͏ ͏ ͏

Ngươi nghe đã hiểu chưa! ͏ ͏ ͏ ͏

-Nghe hiểu rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

-Rất tốt. Lần sau, đến ánh mắt của ngươi ta cũng không cho phép lộ ra một chút xíu cảm giác nào khiến ta cảm thấy không thoải mái, hiểu chưa! ͏ ͏ ͏ ͏

-Hiểu! ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá thu hồi chân, hắn là một người rất kiêu ngạo. Phần kiêu ngạo này vào lúc hắn đi tới Tấn đông, khoác lên người giáp trụ, ở Trấn Nam quan dưới trướng tổng binh Kim Thuật Khả trải qua chiến trường về sau, đã càng ngày càng không thể thu liễm được nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Đối với vương gia, hắn tự nhiên cung thuận không gì sánh được, bởi vì hắn sùng kính, kính yêu vương gia từ tận đáy lòng ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng đối với cấp dưới, hắn lại cực kỳ bá đạo. ͏ ͏ ͏ ͏

-Đi, nhà tiếp theo! ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ đứng dậy, không lo phủi bụi đất bám đầy trên người đã lập tức đi theo. ͏ ͏ ͏ ͏

Đợi đến khi mọi người đi tới trước hộ nông gia tiếp theo. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá chợt nhìn thấy Hắc Long kỳ treo trên tường viện thì ngây ngẩn cả người, lập tức cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Mẹ kiếp, thức thời như vậy à, đến cả cờ của chúng ta cũng treo lên rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tường đất không cao, đứng ở một bên đã có thể nhìn thấy hai túi lương thực trong sân. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá một cước đá văng cửa viện, đi vào, liếc mắt ra hiệu với Trịnh Man cùng Lưu Đại Hổ, hai người phía sau tiến lên, mỗi người xách một túi lương thực lên. ͏ ͏ ͏ ͏

-Đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá không đi đạp cửa phòng, mà lại phất tay xoay người rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong phòng, Đằng Nhất Hán xuyên qua kẽ hở trên cửa sổ, nhìn chằm chằm tình huống bên ngoài. Thấy binh lính quân Yến đã rời đi, trong lòng cũng thở ra một hơi dài nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Mà ở cách chỗ này không xa, Trịnh Phàm một thân huyền giáp đứng ở đằng kia, đứng bên cạnh chính là Kiếm Thánh. ͏ ͏ ͏ ͏

-Làm sao, nhi tử bị đánh, đau lòng rồi hả? ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh lắc đầu một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-Ta cảm thấy lời của tiểu tử đó, nói rất hay. ͏ ͏ ͏ ͏

-Đây không phải là phong cách của ngươi nha. ͏ ͏ ͏ ͏

-Ta đều đã quên trước đây rốt cuộc là bản thân đã có phong cách như thế nào rồi, còn nữa, đây lại là phong cách của ngươi chắc? ͏ ͏ ͏ ͏

-Con người ta nếu ở trong nhà, có thể còn có một chút luận điệu, gặm xong móng heo cũng sẽ nói một câu thương thiêu thân mà che đèn giấy lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng chỉ cần ở trên chiến trường, ta sẽ không cho phép bản thân để lại một chút già mồm nói láo nào. ͏ ͏ ͏ ͏

-Nghe Trần Đại Hiệp đã nói, lúc trước hắn đã từng truy sát ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

-Đó là một chuyện hiểu lầm. ͏ ͏ ͏ ͏

Năm đó, lúc Trần Đại Hiệp du lịch, đi ngang qua một thôn xóm nhỏ ở Tam Biên, người trong thôn đã chiêu đãi hắn một bát mì. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trở về, toàn thôn đã bị đồ sát sạch sẽ. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp