Nhưng cố tình là Trần Dương lại không chịu được. Phải biết rằng trên lưng hắn còn đang gánh tội, bất kể là vì lợi ích cá nhân hayvề mặt tình cảm thấy hổ thẹn với cái chết của Lý Phú Thắng, hắn đều hi vọng có thể đánh một trận ác liệt, cắn xé liên quân Càn Sở cắn xé xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
-Là lúc đánh trống tụ tướng, vương gia đã tự nói ra trong soái trướng, phải cho người Càn người Sở gánh chịu cơn giận giữ như sấm sét giữa trời, phải đem mặt mũi Đại Yến ta mất đi, đòi về gấp mười lần. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, chính là dựa vào ngầm hiểu lẫn nhau, chính là dựa vào ăn ý, chính là dựa vào ngươi tốt ta tốt tất cả mọi người đều tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Chính là dùng phương pháp này nha! ͏ ͏ ͏ ͏
Mắt của Tiết Tam híp lại, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Trong lòng vương gia nhà ta đã tự có sắp xếp. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Dương trực tiếp xiết chặt hai nắm đấm. ͏ ͏ ͏ ͏
-Nghi Sơn Bá ngươi có nghĩ tới, ngươi cho là mình ở tầng thứ hai, nhưng vương gia nhà ta có thể đã ở tầng thứ năm rồi hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu ngươi thật sự không chịu nổi khuất nhục này thì sao, ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc, ͏ ͏ ͏ ͏
Chỗ ta đang có một cây chủy thủ, do chính tay ta rèn, đã tôi độc, dính máu là chết, ngài có thể dùng thử một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong, Tiết Tam ném chủy thủ đến trước mặt Trần Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Dương nhìn chằm chằm cây chủy thủ trên đất, tức đến mức cả người run rẩy, nhưng rốt cuộc cũng không đi nhặt cây chủy thủ này lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam "Ha ha" nở nụ cười, nói; ͏ ͏ ͏ ͏
-Ta vẫn không tin, năm đó, lúc Tĩnh Nam Vương gia còn ở đây, ngươi dám nháo loạn như thế, còn không phải quy củ nghe gọi à? ͏ ͏ ͏ ͏
Nói trắng ra, vẫn là do bây giờ tâm tư đã vượt quá giới hạn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Làm sao nào, hại chết một Hổ Uy Bá không đủ, còn muốn hại chết một người nữa à! ͏ ͏ ͏ ͏
-Ngươi!!! ͏ ͏ ͏ ͏
-Đúng rồi, một nhánh binh mã Tam Sơn quan của quân Triệu thôi mà, đáng là gì chứ? Có nuốt xuống hay không, sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn đến mức nào đối với toàn bộ cuộc chiến chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
-Vậy phải ăn thế nào mới có ảnh hưởng đến chiến cục? ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Dương hỏi ngược lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam chậm rãi xoay người, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Ví dụ như, ăn sạch kinh đô Triệu quốc. Không nói đến tích trữ bên trong kinh đô, chỉ riêng tòa thành này cũng đã đủ để trở thành chỗ đặt nền móng cho hậu cần của đại quân ta sử dụng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu Nghi Sơn Bá có thể làm được, ta tự mình đi tới chỗ vương gia vì ngài mà thỉnh công, đương nhiên, triệu tập đại quân vây thành, tấn công mạnh là chuyện không thể. Thể lực cùng nhuệ khí của đại quân ta cũng không thể hao mòn ở chỗ này! ͏ ͏ ͏ ͏
-Vậy ngươi bảo ta đây làm sao công thành ? Chạy tới dưới cổng thành hô một tiếng, để Triệu quốc tự mở đại môn kinh thành ra đầu hàng à? ͏ ͏ ͏ ͏
-Ta cũng không nói ngài nhất định phải làm như vậy, đơn giản là mở chơi... ͏ ͏ ͏ ͏
Tam gia còn chưa nói hết câu, tiếng kêu gào của lính liên lạc truyền đến: ͏ ͏ ͏ ͏
-Báo!!! Phiền tướng quân đã công phá Triệu đô, bắt sống Triệu vương! ͏ ͏ ͏ ͏
-Nói đùa, chuyện ngươi không làm được, thật sự coi thường chúng ta cũng không làm nổi hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Hôm nay, Phiền Lực theo thường lệ, dẫn một lộ quân Yến dắt ngựa đến bên dưới tường thành phía bắc Triệu quốc, trên tường thành quân Triệu vội vã cuống cuồng. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi quân Yến vào Triệu địa xong, quốc chủ Triệu quốc lập tức điều động binh mã bốn phía tụ tập về đô thành bảo vệ mình, còn chuyện con dân của mình phải chịu người Yến cướp bóc ức hiếp như thế nào thì hắn không thèm để ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu bỏ đi việc bản thân Triệu vương thích đao to búa lớn nhưng thật ra tính cách lại rất nhút nhát mà nhìn thì động tác ở trên góc độ quân sự đúng là rất sáng suốt. Có thể tránh cho quốc nội vốn đã không nhiều binh mã bị quân Yến phân tán ăn tươi nuốt sống, còn có thể giữ lại mồi lửa phản kích. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng quân Triệu thực sự là quá hèn nhát. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy ngày nay Phiền Lực đã nhiều lần giục ngựa đến phía dưới thành tường. quân Triệu ở phía trên một mũi tên cũng không dám bắn xuống, ngược lại, mỗi ngày đều phái sứ thần lại đây muốn bái kiến Bình Tây Vương gia, nhưng đều bị mấy vị tướng lĩnh tiền quân từ chối rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này cũng chưa tính, trong đô thành còn đưa tới rượu thịt cùng với mấy người ca cơ trong thành, nói là Bình Tây Vương gia hành quân vất vả, dùng để an ủi vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Phiền Lực làm chủ, nhận lấy rượu nhạt chia cho nhóm binh sĩ hắn mới tiếp quản mấy ngày nay. ͏ ͏ ͏ ͏
Về phần ca cơ, Phiền Lực đưa trở về, mắng: ͏ ͏ ͏ ͏
-Con mẹ ngươi chứ, đúng là không biết điều, không biết vương gia nhà ta rốt cuộc là yêu thích loại nào nữ nhân sao! ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, rất nhiều lúc chính bản thân Bình Tây Vương gia cũng rất nghi ngờ, rốt cuộc thì bình phong của mình bị huỷ như thế nào chứ. ͏ ͏ ͏ ͏