Trịnh Man cũng đang suy tư, ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Tiên Bá lại đột nhiên ngẩng đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Vương gia cho tới nay đều không để ý nhánh quân Triệu kia, mục đích chính của ngài cũng không phải là quân Triệu. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhìn Trần Tiên Bá, ͏ ͏ ͏ ͏
Theo lý thuyết, lúc này hắn hẳn là nên lộ ra nụ cười vui mừng, than thở một phen trẻ nhỏ dễ dạy. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng có lẽ là bản thân làm “tiểu nhân” lâu quá rồi, hoặc là do không khí trong nội tâm mình quá độc hại, càng có thể là lúc trước mình ở trước mặt Tĩnh Nam vương, hình tượng cũng gần như là “kinh tài tuyệt diễm” thế này. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhìn Trần Tiên Bá đang đứng trước mặt, ͏ ͏ ͏ ͏
Giống như nhìn thấy chính mình năm đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có điều, mình lúc đó là được Lương Trình mở cửa sau, thậm chí có thể sớm giắt sẵn đáp án vào lưng quần rồi, mà Trần Tiên Bá lại hoàn toàn dựa vào thiên phú của bản thân. ͏ ͏ ͏ ͏
Đứa nhỏ đánh cá trong làng chài nhỏ ở Đại Yến này, thật sự là trời sinh ra để làm Đại tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Tiên Bá tự nhiên không biết được trong lòng vương rốt cuộc là đang suy nghĩ điều gì, hắn tiếp tục hưng phấn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Đây chính là vương gia ngài gặp chiêu phá chiêu, vị kia tự lập thành vương, vương gia thuận thế lệnh cho Nghi Sơn Bá dẫn tiền quân tấn công Tam Sơn quan, vương gia lại tự mình dẫn trung quân tiến vào theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Tiên Bá nói xong nói thì đứng lên, đi tới phía trước bản đồ trong soái trướng, tay chỉ vào một vị trí ở trước Tam Sơn quan: ͏ ͏ ͏ ͏
-Quân ta bây giờ đã đóng quân ngay ở đây, đi tiếp về phía đông thì có thể đến Tam Sơn quan, nhưng thuộc hạ cho rằng vương gia căn bản là không có ý định từ nơi này đi Tam Sơn quan, gia nhập vào chiến cuộc, mà ngài dự định ngày mai sẽ từ đây vòng ra sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Quân ta lấy kỵ binh làm chủ, về mặt cước trình có thể còn giảm bớt được thời gian hơn so với liên quân Càn Sở, mà vương gia am hiểu nhất chính là kỵ binh đại tác chiến bằng đường vòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỗ Tam Sơn quan, tất nhiên là binh mã của liên quân Càn Sở dự định thừa dịp quân ta tiến công quân Triệu ở Tam Sơn quan, nhân cơ hội này tiến hành phục kích ngược lại quân ta một lần.. ͏ ͏ ͏ ͏
-Mà vương gia từ rất sớm đã hiểu rõ chiêu này của bọn họ, đây là lấy tiền quân của Nghi Sơn Bá làm mồi nhử, trung quân ta làm hậu chiêu, vòng ra phía sau Tam Sơn quan, ngăn chặn đường lui của nhóm liên quân Càn Sở. Dưới tình cảnh trước sau tạo thành thế gọng kìm, đồng thời tấn công, sẽ hoàn toàn ăn sạch được nhóm liên quân Càn Sở này. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Tiên Bá càng nói càng hưng phấn, thậm chí còn đưa tay, không ngừng vẽ vòng tròn ở khu vực Tam Sơn quan này. ͏ ͏ ͏ ͏
-Tam Sơn quan là mối giàng buộc giữa Triệu địa cùng Lương địa, bắt nơi này, nuốt sạch nhánh binh mã liên quân Càn Sở này, cửa lớn phía tây Lương địa từ đây sẽ mở rộng cho quân ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Phòng ngự của Lương địa cũng sẽ vì vậy mà xuất hiện lỗ thủng. ͏ ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó, liên quân Càn Sở ngồi nhìn mà không để ý đến lỗ thủng này, quân ta lập tức nương theo đó mà thẩm thấu vào Lương địa, đổi từ bị động thành chủ động, chỉ cần quấn lên, các chư bộ khác của liên quân Càn Sở ít nhất cũng sẽ có một nửa hoàn toàn mất đi khả năng rút lui, có thể nói là đã bị chặt đứt đường lui. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu Liên quân Càn Sở muốn lấp kín lỗ thủng này, nhất định phải tập kết với mấy nhóm binh khác, đến mạnh mẽ bức lui quân ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng khi đó, những phương diện phòng ngự khác của nó tất nhiên sẽ trống rỗng. Đại quân ta trái phải hai đường, có thể từ Ngụy địa, Tề địa thuận thế cắt vào Lương địa, lại một lần nữa dựng lên trận chiến quy mô hơn ở Nam Môn quan, một lần hành động đã huỷ diệt liên quân Càn Sở ở Lương địa! ͏ ͏ ͏ ͏
-Haizz! ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong những điều này, Trần Tiên Bá thở dài một hơi, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Vương gia, thuộc hạ hối hận vì đến đây làm thân binh cho ngài rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
-Ngứa tay, muốn đơn độc lĩnh binh ra đi đánh giặc rồi à? ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Bình Tây Vương đang yên lặng rút ra một điếu thuốc. Lưu Đại Hổ vẫn còn đang ở trong quá trình "tiêu hóa" lập tức đứng dậy theo bản năng muốn dùng hoả chiết hỗ trợ châm thuốc thì lại phát hiện trong tay vương gia đã có một điếu thuốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ "hiểu ý", lấy điếu thuốc từ tay vương gia, gõ gõ nhẹ lên mui bàn tay mình. Đây là lúc đi tới Nam Môn quan, Thiên Thiên đã dạy cho hắn chi tiết này. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Tiên Bá nghe vậy, lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Bởi vì ta phát hiện, binh pháp của vương gia có lẽ cả đời này ta cũng không thể học hết. Không học thì không cam lòng, học xong không lại không tình nguyện cứ như vậy mà rời đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Cái vỗ mông ngựa này... ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng ngươi cũng có thể nhìn ra, lúc đứa nhỏ nói mấy lời này là thành tâm thành ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Đứa nhỏ này, đến kẻ ngu ngốc cũng có thể nhìn ra nó là người có vận số rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏