Kiếm Thánh cười cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu là Trần Tiên Bá ngày sau có đối xử với Bình Tây Vương giống như Bình Tây Vương đối xử Tĩnh Nam Vương, đúng là chẳng có gì đáng để lo lắng. ͏ ͏ ͏ ͏
-Còn có, ngươi nói ngươi nhận ra được một chút sát ý. ͏ ͏ ͏ ͏
-Đúng vậy ͏ ͏ ͏ ͏
-Không phải ta sợ người này ngày sau sẽ thoát khỏi khống chế của ta. Cũng không phải lo lắng con trai của ta sau này chế phục được hắn hay không, những lời ngươi nói thật ra ta đều chưa từng cân nhắc qua. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc đó ta, có lẽ chỉ là đối với hắn ͏ ͏ ͏ ͏
Có một tí tẹo đố kị như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm hai tay chống ở phía sau, cả người quay về phía trăng sáng, ͏ ͏ ͏ ͏
-Nhìn thấy hắn, lại nghĩ đến mình thủa ban đầu, làm cho ta cảm thấy mình... ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Thật ra, tuổi của ngươi không hề lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lại lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Già rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh không nằm nhoài xuống cạnh Trịnh Phàm, mà lại tiếp tục đứng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Ta cảm thấy, có lẽ nguyên nhân vẫn là do đứng ở phía sau lâu quá. Lần sau, ngươi có thể lại tự mình xông lên phía trước, có lẽ sẽ có thể cảm thấy được bản thân trẻ lại nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
-Không không không, ngươi không hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏
-Ta không hiểu? ͏ ͏ ͏ ͏
-Ngồi ở phía sau, cảm khái một tiếng mình 'già rồi', thật ra là một loại cảm khái cùng... Hưởng thụ. ͏ ͏ ͏ ͏
-Ah ͏ ͏ ͏ ͏
Không biết tại sao, trong đầu Kiếm Thánh vào lúc này nghĩ đến vị Lực tiên sinh thường thích nói ba chữ kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba chữ kia có lúc đặt ở trên người vị vương gia này, là càng thưởng thức lại càng chính xác. ͏ ͏ ͏ ͏
-Còn có, nếu như ta xung phong lên trước, nhi tử ngươi làm thân vệ của ta, nhất định sẽ phải theo ta xông lên, đến lúc đó, ngươi sẽ bảo vệ nhi tử của mình trước hay là bảo vệ ta trước nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh không chút do dự mà trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
-Nhi tử của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
-Ngươi có thể hơi trầm ngâm đáp lại, không cần vội vàng như thế đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Do dự, chỉ sợ ngươi sẽ hiểu lầm. ͏ ͏ ͏ ͏
-híz-khà-zzz ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm chỉ vào Kiếm Thánh đang đứng ở chỗ đó, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Lão Ngu ơi là lão Ngu, ngươi thật sự không giống ngươi của lúc trước nữa, làm sao lại trở nên giống... ͏ ͏ ͏ ͏
-Tại sao không nói tiếp ? ͏ ͏ ͏ ͏
-Không muốn nói, cũng sợ ngươi hiểu lầm. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm phủi mông một cái, đứng lên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Ngủ ngủ, ngày mai bắt đầu phải lên đường rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong, Trịnh Phàm xoay người, nhìn về phía Kiếm Thánh: ͏ ͏ ͏ ͏
-Ngươi mới vừa nói là quá lâu không xung phong lên trước, không còn thanh xuân, nhưng thật ra là nếu là gặp được thế cục xuôi gió, ta lười đi lên đắc chí nha.. ͏ ͏ ͏ ͏
Phàm là còn cần ta tự mình dẫn dắt vương kỳ, đều là cục diện hung hiểm nhất gấp gáp nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
-Cho nên, rốt cuộc thì vương gia nhà chúng ta có ý gì đây? Sợ bọn họ khó đánh à, dù sao thì cũng từng đánh bại Lý Phú Thắng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
-Không, ta là sợ bọn họ không trải qua đánh trận, không co giãn được. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Tam Sơn quan cửa ải như tên, ba ngọn núi xếp lại thành một cánh cửa đóng kín. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù cho thiên hạ công nhận địa hình có lợi nhất là Tuyết Hải quan, nhưng thật ra cũng là chỗ tiếp giáp với dãy núi Thiên Đoạn, quân bảo quân trại liên tiếp nhau tạo thành một hệ thống phòng ngự. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đời này, phàm là người xây dựng thành trì quân sự ở quan ải, thì cơ bản là sẽ không tưởng tượng ra bố cục "một người giữ quan vạn người phá" cho dù là chỉ trên mặt ý nghĩa. ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, ngươi có thể lựa chọn đi vòng qua, nhưng trên đường chuyển lương, trên đường lui của ngươi sẽ để lại một lưỡi dao sắc nhọn, bất cứ lúc nào cũng có thể đâm ngược lại, khiến ngươi mới bắt đầu đã rơi vào thế bị động. ͏ ͏ ͏ ͏
Lợi thế địa hình của Tam Sơn quan chính là ở chỗ này, đây là chỗ hiểm yếu nhất giữa Triệu quốc cùng Lương quốc, dễ thủ khó công. ͏ ͏ ͏ ͏
Quan ải là một trong số đó, hơn nữa bên ngoài quan ải, trên đỉnh núi trên sườn núi cũng đều lập quân trại. Đánh đến thì phải ngửa mặt lên mà tấn công, quân trại có thể phối hợp chặt chẽ với chính những góc núi của quan ải ͏ ͏ ͏ ͏
Muốn phá quan, nhất định phải nhổ sạch quân trại trên đỉnh núi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, mặt trời vừa mới lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong tay Nghi Sơn Bá Trần Dương bê một cái chén lớn. Trong bát có gạo có thịt còn có dưa muối cùng tương, ở bên cạnh Trần Dương có một đoàn binh lính. ͏ ͏ ͏ ͏
Những binh lính này hầu như đều tráng kiện, giáp trụ binh khí toàn bộ đều chồng lên nhau để ở một bên, mọi người đang dùng bữa sáng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngày thường binh lính ăn có thể thiếu một chút, nhưng ở thời chiến, tuyệt đối không thể có tí ti qua loa cùng tạm bợ, có thể lấy được ra bao nhiêu điều kiện tốt nhất định phải dành ra đủ từng ấy. ͏ ͏ ͏ ͏