Kinh tế, dân sinh, quân sự, văn hóa, tay nghề.. những quốc chủ đã từng biến mất trong dòng sông lịch sử kia, đều không thể làm đến một bước này. ͏ ͏ ͏ ͏
-Chờ đánh xong cuộc chiến này, chuyện lúc trước ta gánh, ngươi có thể đi Tấn đông. Trước mắt cũng là thời điểm Bình Tây Vương phủ cần dùng người, sẽ có vị trí cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
-Phụ thân, hài nhi không có ý này. ͏ ͏ ͏ ͏
-Nhưng ta lại có ý này. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Dương chăm chú nhìn Trần Hùng: ͏ ͏ ͏ ͏
-Thay vì sau này bị ép phải đứng vào hàng, chẳng bằng sớm tự ngồi vào hố. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Hùng còn đang chuẩn bị nói thêm điều gì đó, lại bị Trần Dương giơ tay ngăn lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Dương tiếp nhận một cái ướt khăn từ thân vệ trong tay, xoa xoa mặt cùng tay, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Lý Phú Thắng chết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Hùng im lặng, nghĩa phụ hắn từ lúc biết được tin tức Hổ Uy Bá chết trận xong, thỉnh thoảng sẽ đột nhiên lầm bầm lầu bầu như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra, đối với Trần Dương mà nói, đã là Bá tước, không phải mỗi đại tướng đều có được số hưởng cùng thực tài như Bình Tây Vương, có thể dựa vào công trạng mà phong hầu sau lại phong vương. ͏ ͏ ͏ ͏
Điều này thậm chí đã thoát ly khỏi việc quân công thuần tuý có thể đổi được. Đầu tiên, từ rất lâu về trước ngươi đã phải là Lục gia đảng, lại phải có quan hệ tâm đầu ý hợp với hoàng đế, tin tưởng lẫn nhau phải đạt đến mức độ cực cao. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên trên phương diện sự nghiệp, Trần Dương gần như là đã chấm dứt. Sau đó, nếu Đại Yến có thể nhấc lên cuộc chiến nhất thống Chư Hạ, thật ra lại có cơ hội xông lên lấy về một chức vị hầu tước. ͏ ͏ ͏ ͏
Phương diện gia đình, hắn cũng không có gì tiếc nuối. ͏ ͏ ͏ ͏
Có lẽ, thiếu hụt duy nhất là vì Tĩnh Nam Vương gia đã rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nam Vương gia vừa đi, quân hồn của Tĩnh Nam quân thật ra cũng đã bị rút mất rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Giãy dụa, phản kháng, muốn duy trì vinh quang lúc trước, đây là bản năng của đoàn thể này. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng thật ra, Trần Dương đã sớm nhận mệnh mà tiếp nhận kết cục cuối cùng này. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, ở Túc Sơn đại doanh hắn giằng co giao phong cùng khâm sai, chỉ muốn nếu như là lúc trước, đối diện với loại nhục nhã này hắn đã tạo phản từ lâu rồi, mà triều đình căn bản là cũng không dám trực tiếp dùng thủ đoạn thế này để đối phó với đại quân địa phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Cáo ốm ở nhà, thật ra là một cách đối phó trong quy tắc, miệng nói không nhưng thân thể thành thực, dù hô hào phản đối như thế nào đi nữa, nhưng thật ra đã sớm sáp nhập vào rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc đầu, đời này vốn nên cứ chấm dứt như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại dẫn năm binh thêm vài năm, lại sắp xếp huấn luyện thêm vài nhóm tân binh, lại trông nom con cháu, bản thân đã có thể tìm lý do lui về, ngậm kẹo chơi đùa cháu tốt biết bao nhiêu. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu sau đó triều đình lại chiêu mộ thêm binh, cùng lắm thì da ngựa bọc thây thôi, cũng coi như là đến nơi đến chốn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng vấn đề là Lý Phú Thắng chết, khiến đoạn đời sau này của Trần Dương không thể không vĩnh viễn chịu đựng loại hổ thẹn này. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Trần Dương ngẩng đầu lên, nhìn về sườn dốc phía trước, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Chờ đến lúc đó, nếu như vi phụ ngã xuống thì cứ để vi phụ nằm thêm một lát nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
-Phụ thân... ͏ ͏ ͏ ͏
-Được rồi được rồi được rồi, kêu cái gì mà kêu. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả binh lính bên cạnh Trần Dương đều lặng lẽ nhìn về phía tên lùn kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiền quân, lấy binh mã Túc Sơn đại doanh làm chủ, cũng chính là binh mã lòng cốt của Trần Dương, mà mấy ngày nay tên lùn kia đã không ít lần cưỡi lên đầu bá gia nhà mình mà ầm ĩ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhục nhã này đúng là không đáng, so với tên khâm sai lúc trước, chỉ có hơn chứ không kém, là bởi vì hắn càng không biết xấu hổ, cho nên đúng là không làm gì được hắn thật. ͏ ͏ ͏ ͏
Một ngày kia, Vương gia ở phía sau truyền lệnh tới, ͏ ͏ ͏ ͏
Đều do tên lùn này chuyển quân lệnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên lùn hắng giọng một cái, trực tiếp "máy móc", "có sao đọc vậy", ͏ ͏ ͏ ͏
Mở miệng chính là: ͏ ͏ ͏ ͏
-Trần lão cẩu tiếp lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhất thời khiến cho rất nhiều tướng lĩnh trong quân trướng sợ đến rớt cằm, thậm chí còn quên mất cả việc phát giận. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng vào lúc này Nghi Sơn Bá lại cười to lên, ͏ ͏ ͏ ͏
Đứng dậy, ͏ ͏ ͏ ͏
Quỳ xuống, ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếp lệnh, ͏ ͏ ͏ ͏
Hô: ͏ ͏ ͏ ͏
-Lão cẩu ở đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Cừu oán, đã sớm kết tứng lớp từng lớp một, từ cổ chí kim, lợi ích của giám quân thật ra đều không thoát khỏi liên quan tới hướng đi của chủ tướng, đâu giống tên lùn này, giám quân giám đến quỷ thần trên dưới đều ghét, sợ không phải phần độc nhất rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam không nhìn thẳng những binh lính đang lạnh nhạt này, ͏ ͏ ͏ ͏
Đưa tay vỗ vỗ bắp chân nhỏ của Phiền Lực đang đứng bên cạnh, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-A Lực a, chờ một lúc nữa ngươi phải xông ra phía trước ta cùng Nghi Sơn Bá đó nha, Nghi Sơn Bá muốn lười biếng trốn đi kìa. ͏ ͏ ͏ ͏
Phiền Lực đứng bên cạnh lại không phối hợp với lời nói của Tiết giám quân, ͏ ͏ ͏ ͏
Mà lại cúi người xuống, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
-Còn cơm không? ͏ ͏ ͏ ͏