... ͏ ͏ ͏ ͏
Trên tường thành Tam Sơn quan, Triệu vương mới tự phong - Quan Sơn Đồng ngồi ở phía dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngồi trên thủ tọa là một vị thiếu niên công tử nhẹ nhàng. Kỳ nhân ngồi bên cạnh hắn lại là thống chế đại tướng của Đại Càn - Hàn Lão Ngũ. ͏ ͏ ͏ ͏
-Hai vị yên tâm, đường núi gập ghềnh, địa thế có lợi cho ta. Kỵ binh của người Yến không có cách nào triển khai ở chỗ này, tiểu Vương xưa nay đều chú trọng vận dụng binh lính cung nỏ dưới trướng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba ngọn núi, ba quân trại, Người Yến hơn một tháng nữa cũng đừng nghĩ đến chuyện cắn xuống được! ͏ ͏ ͏ ͏
Quan Sơn Đồng đang vỗ ngực bảo đảm. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Lão Ngũ cười cưới, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Vương thượng, hơn tháng thì không cần, có thể bảo vệ mười ngày đã là đủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Người Yến từ chỗ thấp tấn công lên trên cao, phải nhổ từng quân trại, phía bên mình còn có thể xuất binh từ Tam Sơn quan, cùng Người Yến lặp đi lặp lại thế giằng co. Ba quân trại này đã đủ để người Yến quá sức rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An lại mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Sáu, bảy ngày đã là đủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Quan Sơn Đồng lập tức nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Công tử, bản vương... ͏ ͏ ͏ ͏
-Chớ vội, chớ vội. Sáu, bảy ngày là đã đủ làm hao mòn mất nhuệ khí của người Yến rồi. Đến lúc đó, binh mã của Hàn thống chế đã có thể xuất kích, nếu có thể đánh thắng một trận ở Tam Sơn quan, bàn cờ này sẽ sống. ͏ ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó, quân ta đánh tan quân Yến trước mắt, thì có thể thuận thế tây tiến, lần thứ hai đoạt được kinh đô Triệu quốc, giúp Triệu vương ngài chính thức thượng vị! ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Lão Ngũ cùng Tạ Ngọc An liếc nhau một cái, hai người có mấy lời thật ra còn chưa nói rõ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lương địa đại thắng về sau, Sở Quốc cùng Càn Quốc đều vận chuyển lương, tiền cùng binh mã bổ xung đến Lương địa, nhưng thật ra cũng không phải là quá nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Quốc phải đề phòng Trấn Nam quan cùng Phạm Thành dưới trướng Bình Tây Vương phủ tấn công, ͏ ͏ ͏ ͏
Càn Quốc bên chỗ Tam Biên, cũng không có cách nào lại tiếp tục điều quân tinh nhuệ ra nữa ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra binh mã những nơi khác ở Càn Quốc cũng không ít, nhưng toàn bộ Đại Càn, cũng chỉ có binh mã ở Tam Biên còn có thể làm người yên tâm một chút, trú quân những nơi khác có phái qua cũng chỉ có thể làm phụ binh, nếu thật sự kéo ra ngoài ra chiến trường ngươi còn phải lo lắng việc bọn họ sẽ sụp đổ trước, kéo sập toàn bộ đại cục. ͏ ͏ ͏ ͏
Vì vậy, nội bộ liên quân Càn Sở, cũng chính là hai vị Mạnh Củng cùng Tạ Chử Dương đã đạt thành hiểu ngầm. ͏ ͏ ͏ ͏
Chủ yếu là rút quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng lúc tiến hành, cũng không phải là không thể thử ở mấy khu vực nhỏ trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Bánh quá lớn, bởi vì bất luận nhìn thế nào, lần này Bình Tây Vương xuất binh, đúng là đã quá lỗ mãng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Quan trọng nhất chính là hắn lại còn đánh đổ đô thành Triệu quốc, ham nhiều dễ ăn không tiêu, rất dễ bị người ta chỉ dùng một điểm nhỏ mà phá tan được cục diện. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngược lại, chỉ dùng người Triệu để thử nghiệm, vị Triệu vương mới tự phong được Càn Sở cùng nhau "nâng đỡ" này sẽ cống hiến ra giá trị cuối cùng của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ là, không thể nói những lời này với hắn được. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, cờ hiệu truyền tin tới rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Quan Sơn Đồng lập tức mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Quân Yến bắt đầu vòng tấn công đầu tiên rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
-Các huynh đệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Dương đối diện với hơn hai ngàn giáp sĩ đang đứng trước mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là quân tiên phong, bởi vì chiến trường được bố trí ở đây, một lần duy hát có thể bổ xung binh lực lại nhiều như vậy, dù cho ngươi có binh lực to lớn hơn nữa thì ưu thế ấy cũng không cách nào triển khai. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có phá tan lộ quân tiên phong phía trước xong, sau đó mới có thể có dư binh lực đuổi theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Dùng vũ khí lạnh chém giết là chuyện cực kỳ tàn khốc. Lời giáo huấn trước trận cũng là thứ cần thiết, bởi vì kế tiếp là tấn công từ thấp lên cao, tất nhiên cần phải dùng máu tươi cùng thi thể đi lát thành con đường đi tới, phải để binh lính dưới trướng duy trì cuồng nhiệt trong đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
-Hổ Uy Bá chết rồi, bọn họ đều nói là do Túc Sơn đại doanh chúng ta không phục quản giáo nên mới sinh ra chuyện Hổ Uy Bá chết trận. Đây là đã phạm vào tội hại chết đồng đội, mặc kệ ta có bằng lòng hay không, thật ra nó đã đè lên đầu chúng ta rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Các ngươi, đều là binh lính một tay Trần Dương ta dẫn dắt, đều đã từng theo Tĩnh Nam Vương gia nam chinh bắc chiến, đều đã từng là chi chính trong chi chính của quân Tĩnh Nam quâ. ͏ ͏ ͏ ͏
Binh sĩ Yến quốc ta, ͏ ͏ ͏ ͏
Sao có thể chịu được khuất nhục này! ͏ ͏ ͏ ͏
Người đời phỉ báng ta nhiều hơn nữa thì có làm sao, hôm nay, bản bá mang theo các ngươi, dùng chiến công đi rửa nhục! ͏ ͏ ͏ ͏
Trước khi bản bá ngã xuống, các ngươi, không phép lùi bước! ͏ ͏ ͏ ͏
Bản bá ngã xuống rồi, các ngươi, cũng vẫn không phép lùi bước! ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ, ở Đại Yến, ͏ ͏ ͏ ͏
Bàn về cường quân đứng đầu, đã sắp biến thành quân Tấn đông của Bình Tây Vương gia rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này chính là thời điểm phải làm cho người đời nhớ lại, ͏ ͏ ͏ ͏
Năm đó, Tĩnh Nam quân ta, ͏ ͏ ͏ ͏
Mới là cường quân đứng đầu Đại Yến! ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy tiểu tử các người, theo bản bá, giết!" ͏ ͏ ͏ ͏
Động viên ngắn gọn trước cuộc chiến, ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Dương dẫn đầu vác Cung Phụ đao lao về phía trước, một đám giáp sĩ theo sát phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Phiền Lực ăn cơm no, từ lâu đã nhìn chằm chằm vàoTrần Dương, đặt hắn bên người Trần Dương giống như một toà tháp sắt. Hơn nữa giáp trụ của Phiền Lực vốn là giống với loại hộp sắt ở Châu u thời Trung cổ, sức phòng ngự của cái này có thể nói là rất kinh người. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà trên người những giáp sĩ này đều là trọng giáp, cầm theo ngạnh cung cần phải dùng sức lực rất lớn mới kéo ra được, lại cực ít người cầm khiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Giáp trụ vốn đã rất nặng, lúc kéo ngạnh cung càng không có cách nào cầm khiên được. Chủ yếu là loại tấn công từ thấp lên cao này, thứ cần không phải phòng ngự mà là kiên quyết tiến lên không sợ chết, phe phòng thủ thỉnh thoảng so với ngươi thì càng hi vọng có thể kéo dài thời gian hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra, dưới loại trọng giáp phòng hộ này, có cầm khiên hay không thì cũng không khác gì nhau cả. Sức phòng ngự của trọng giáp nhiều lúc có thể khiến cho người có bị bắn thành con nhím thì vẫn còn có thể vung vẩy đao kiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng, thứ nhất là phải trả giá quá lớn, thứ hai là chi phí bảo dưỡng thành phẩm cũng rất nặng. Quan trọng nhất chính là thể lực của binh lính rất khó kiên trì được lâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ là Đại Yến những năm trước đây nam chinh bắc thảo, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Trên căn bản vẫn là dựa vào nhóm binh sĩ như mãnh hổ sắc bén này, bản thân những lão binh mãnh tướng có kinh nghiệm lâu năm trên chiến trường này đã có thực lực không tầm thường, hơn nữa lại càng hiểu rõ làm thế nào để tự bảo vệ mình ở trên chiến trường và tiết kiệm phân phối thể lực nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ, mới là tinh hoa thật sự của quân Yến. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là phải dựa vào từng lần thắng trận một thì mới có thể rút ra được, chỉ huấn luyện bình thường thì sẽ không có cách nào đạt được mức độ này. ͏ ͏ ͏ ͏
Tại sao phải là thắng trận? ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì bại trận rồi thì người sẽ rất dễ không... ͏ ͏ ͏ ͏
Bắt đầu tiến công rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Dương cùng Phiền Lực ở phía trước, sau lưng cùng bên cạnh là một đám giáp sĩ Tĩnh Nam quân xắp xếp phân tán. ͏ ͏ ͏ ͏
Xung phong như ong vỡ tổ là điều rất ngu ngốc, mọi người đều khom lưng, cố gắng tìm kiếm công sự che chắn để tiến lên phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, quân trại phía trên bắt đầu bắn tên xuống, có người vận khí không tốt bị bắn trúng, còn may là bị bắn vào vùng xương sườn được giáp trụ bảo vệ, nên còn có thể kiên trì, liền tiếp tục theo đội quân tiến lên. Người không thể kiên trì, cũng chỉ có thể tìm một chỗ nằm xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Quân Yến không bắn lại mà là tiếp tục lặng lẽ tiến lên, hoàn toàn là chịu đựng cung tiễn của quân Triệu. ͏ ͏ ͏ ͏
Không ngừng có người ngã xuống, ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng tiến trình có quy luận này vẫn chưa suy giảm. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mặt Trần Dương, không có vẻ trầm trọng, ngược lại thì càng ngày càng nhẹ nhàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thời khắc này, những hậm hực cùng oán khí tích tụ trong lòng hắn hình như cũng đã tìm được cơ hội xoa dịu. ͏ ͏ ͏ ͏
Khâm sai gì đó, lão cẩu gì đó, chê trách gì đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Đều con mẹ nó, đi gặp quỷ hết đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Phú Thắng, ͏ ͏ ͏ ͏
Lão tử đến báo thù cho ngươi đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Quân Yến trầm mặc, đổi lấy chính là áp lực của quân Triệu phía trên. Bọn họ dường như đã nhìn thấy một đám “u hồn” không sợ chết. Đều là binh sĩ như nhau, trong lòng quân Triệu cũng hiểu rõ, có thể tỉnh táo đối mặt với cung tiễn, vượt khó tiến lên như vậy, rốt cuộc là tinh nhuệ đến mức nào! ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao, nỗ lực trong yên lặng lúc này nhất định là thương vong lúc sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Khoảng cách của đôi bên cuối cùng cũng rút ngắn đến một mức độ Trần Dương có thể tiếp nhận được. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn giương cung dựng lên đồn tiễn ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc đồn tiễn bắn ra, ͏ ͏ ͏ ͏
Nương theo nó là một tiếng rống to: ͏ ͏ ͏ ͏
-Phía trên, chỉ là quân Triệu! ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng rống này rơi vào trong tai binh lính Yến quốc xung quanh, phiên dịch lại thì cũng gần giống như là: ͏ ͏ ͏ ͏
-Phía trên, chỉ là một đám heo! ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Dương lần thứ hai gào thét: ͏ ͏ ͏ ͏
-Đại Yến, vạn thắng! ͏ ͏ ͏ ͏
-Vạn thắng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc trước ẩn nhẫn, kiềm chế, thờ ơ ngồi nhìn đồng đội bị trúng tên ngã xuống cũng không động lòng, cuối cùng cũng đổi lấy trạng thái bùng nổ trong nháy mắt lúc này. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả quân Yến đều đứng dậy, giương cung lắp tên, không nhìn mũi tên phía trên đang trút xuống, đồng thời, tận sức khiến cho tên của mình bắn trúng quân địch. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Phú Thắng năm đó đã từng nói với Trịnh Phàm một câu rất cuồng ngạo: Đánh trận, dựa vào chính là binh cường mã tráng! ͏ ͏ ͏ ͏
Binh lính của ta kỹ thuật bắn tên tinh xảo hơn ngươi nhiều lắm. ͏ ͏ ͏ ͏
Binh lính của ta sĩ khí mạnh mẽ hơn ngươi nhiều lắm. ͏ ͏ ͏ ͏
Binh lính của ta kinh nghiệm thâm hậu hơn ngươi nhiều lắm, ͏ ͏ ͏ ͏