Tất cả các phương diện, ta đều đè bẹp ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi lấy cái gì để ngăn cản ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi bắn giết nhau cực kỳ oanh liệt, quân Triệu vốn dùng khoẻ ứng phó với mệt mỏi, còn chiếm lợi thế địa hình thế mà lại luốn cuống tay chân rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nam quân tinh nhuệ, cho dù dưới háng không còn chiến mã, cho dù thân mang trọng giáp nhưng tốc độ di chuyển tập kích chớp nhoáng của bọn họ vẫn rất kinh người. Những mũi tên bắn ra trong lúc di chuyển, độ chính xác lại càng dọa người hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đợi đến khi đội hình của quân Triệu phía trên đã hoàn toàn rời rạc phân tán, Phiền Lực một mình xông lên phía trước, quyết sạch mọi thứ chướng ngại, Trần Dương dẫn theo một đám giáp sĩ, ném cung tên xuống, rút đao phấn khởi giết lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Binh mã phía dưới hình như cũng không ngờ tới, thế tiến công của quân tiên phong lại thuận lợi như vậy. Một lần xung phong đã trực tiếp đánh dồn lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía dưới, tôn tử của Trần Dương là Trần Viễn lập tức hạ lệnh, tiếp tục ném thêm binh lực vào. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Nửa canh giờ trước Quan Sơn Đồng còn nói với Tạ Ngọc An cùng Hàn Lão Ngũ rằng hắn bảo đảm Tam Sơn quan có thể giữ trọn một tháng là điều không thể nghi ngờ! ͏ ͏ ͏ ͏
Mà ở trước đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn còn căn cứ vào cờ hiệu, ͏ ͏ ͏ ͏
Báo cho hai vị kia, lần tấn công đầu tiên của người Yến đã bắt đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Lại có cờ hiệu truyền đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì cờ hiệu của các quốc gia không giống hau, thậm chí các nhánh binh mã khác nhau trong một quốc gia đều có cờ hiệu quen của mình ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Lão Ngũ đứng dậy đi về phía trước mấy bước, mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
-Vòng tiến công đầu tiên của người Yến kết thúc rồi đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
Đã xem hết cờ hiệu, Quan Sơn Đồng sững sờ đứng ở chỗ đó, chỉ là có chút mất cảm giác cùng không dám tin tưởng gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Lão Ngũ không chú ý tới biểu hiện của Quan Sơn Đồng đứng phía sau mình, ͏ ͏ ͏ ͏
Ngược lại còn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Người Yến thế mà lại đánh hạ nhanh như vậy, chà chà, bọn họ con mẹ nó là vừa mới đi lên đã bị đánh xuống chứ gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An vẫn luôn ngồi ở chỗ đó, nhìn qua sắc mặt của Quan Sơn Đồng, ͏ ͏ ͏ ͏
Mở miệng nói với Hàn Lão Ngũ đang đứng ở phía trước, ͏ ͏ ͏ ͏
-Vòng tiến công đầu tiên của người Yến đã hạ được một ngọn núi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Lão Ngũ có chút mờ mịt xoay người, ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn Quan Sơn Đồng, ͏ ͏ ͏ ͏
Tràn đầy không dám tin nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-Cái con mẹ nó chứ, ͏ ͏ ͏ ͏
Người Yến vừa đi lên, liền đánh hạ rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Lão Ngũ cảm thấy cả người đều có chút bối rối, dù sao dựa theo quy trình bình thường, sườn núi chót vót như vậy, địa hình dễ thủ khó công, vậy thì phải bắt tay vào việc chuẩn bị phòng ngự cho hoàn chỉnh từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Không bắt ngươi phải giằng co mấy ngày, nhưng ít nhất cũng phải giằng co được vài lần chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Lùi một vạn bước mà nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi ác chiến, giằng co một chốc một lát cũng có thể chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này mới được bao lâu? Đúng là người Yến đến rồi, người Yến lên rồi, người Yến liền chiếm được ngọn núi rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngược lại, Tạ Ngọc An mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quân Yến phía trước, căn cứ vào tin báo của thám tử, hẳn là nhóm Trần Dương của đại doanh Túc Sơn. Đại doanh Túc Sơn vốn có tội trên người, tự nhiên cũng sẽ có ý muốn lập công. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Năm đó, lúc Tĩnh Nam Vương Yến quốc tổ chức huấn luyện tân Tĩnh Nam quân, Trần Dương, La Lăng, Nhậm Quyên, ba vị này vốn là ba đại tổng binh đầu tiên của Tĩnh Nam quân chính doanh, quản lí chính là dòng chính đội quân tinh nhuệ đầu tiên trong Tĩnh Nam quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc Tĩnh Nam Vương Yến quốc dẫn binh tác chiến, cũng thường xem nhóm người Trần Dương như trung quân của mình mà dùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, lúc trước nhóm quân Lý Phú Thắng mà chúng ta mai táng là nhánh quân mạnh nhất Trấn Bắc quân ở Tấn địa. Vậy thì nhóm quân Trần Dương hiện giờ chính là nhánh mạnh nhất mà Tĩnh Nam quân có được lúc này. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An còn nhớ, sau trận chiến ở Vấn Tâm hồ, lúc bản thân đi tới quân trại nhìn thấy tình hình của phụ thân. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Lão Ngũ thở dài, lúc này, hắn đã không tiện nói thêm điều gì nữa, cũng không thể chỉ vào mũi vị ‘tân Triệu Vương’, mắng cho một trận rằng thủ hạ của ngươi tất cả đều là rác rưởi hả? ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An tắc nhắc nhở: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương thượng, đến lúc tăng binh cho sơn trại thứ hai rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này Quan Sơn Đồng mới tỉnh ngộ lại, lập tức nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì mạt tướng sẽ cử dũng tướng thiện chiến nhất dưới trướng đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt hốt hoảng, đến ‘bổn vương’ cũng quên không tự xưng luôn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đợi đến khi Quan Sơn Đồng hạ tường thành xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Lão Ngũ cũng không nhịn được nữa, nói với Tạ Ngọc An: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ, thật ra ta không còn cảm thấy kỳ lạ vì sao quốc đô Triệu quốc lại có thể bị người Yến lấy được một cách dễ dàng như vậy nữa rồi. Quân Triệu này, quả nhiên là rác rưởi đến cực điểm, mới thấy lần đầu luôn đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An gật gù, phụ họa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, trên đời này thật sự có binh mã còn kém coi hơn cả quân Càn năm đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Lão Ngũ nghe vậy không tức giận, trái lại nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Giữa hắn và vị công tử nhà họ Tạ này, dù sao cũng đã xây dựng được mối giao tình cá nhân không tệ, hai người còn có thể nói ra một vài câu bỡn cợt, không đến mức tăng lên đến tình trạng gì mà hận nước thù nhà. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Lão Ngũ ngồi xuống, cảm khái nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đáng tiếc, địa thế tốt như vậy, nếu có Niên đại tướng quân ở đây, thật là tốt biết bao. ͏ ͏ ͏ ͏
Đã từng, Niên Nghiêu bởi vì lúc cùng Tĩnh Nam Vương đối chiến, vẫn luôn bày ra tư thế phòng thủ mà bị chê cười, gọi là ‘Niên đại vương bát.’ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An gật gù, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đôi khi, có thể thủ được, có thể nhịn được, cũng là một loại bản lĩnh. Niên đại tướng quân chính là nhất thời không nhịn được, một bước trượt chân vào vực sâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu Niên Nghiêu tiếp tục ổn ổn thỏa thỏa canh giữ ở bên bờ Vị Hà, Đại Sở ta cũng không đến mức phải bị động giống hiện tại. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An đưa tay, lấy ra một quả quýt, vừa bóc vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người Yến mới vừa hạ một trại, ngươi nói xem, người Yến có nghỉ ngơi một chút không? ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn thống chế mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cần phải biết khí đạo lý khí thế như hồng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nhưng lên núi lại xuống núi, rồi lại lên núi, giáp trụ nặng như vậy, người có thể chịu nổi à? ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Lão Ngũ hồi đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc sĩ khí đang thịnh lúc, người, có thể biến thành gia súc. ͏ ͏ ͏ ͏
Yên lặng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Lão Ngũ lại bồi thêm một câu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Gia súc giống như ở chỗ Vấn Tâm hồ, người Yến cũng không thiếu. ͏ ͏ ͏ ͏
. . . ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Dương đang băng bó vết thương trên cánh tay phải của mình. Lúc trước xung trận, bị một tên quân Triệu ở gần đó bổ cho một rìu, bản thân dùng mảnh giáp bảo vệ cánh tay để đỡ, hơn nữa còn kích phát ra huyết khí luôn. ͏ ͏ ͏ ͏
Vấn đề cũng không quá lớn, nhưng cánh tay phải, chỗ bị huyết khí bắn ra lại rách ra thành một vết thương không cạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà ở bên cạnh Trần Dương, một đám quân tiên phong, binh sĩ lúc trước đi theo hắn xông trại, bây giờ toàn bộ đều nằm lăn ra đất ngủ trưa. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngọn núi đầu tiên hạ được rất đơn giản, tố chất chiến đấu cùng sĩ khí của quân Triệu thực sự quá bết bát, y như một đống bùn nhão. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Trần Dương lại không chọn ngựa không dừng vó, trùng kích ngọn núi tiếp theo. Nếu là kỵ binh xông trận ở dã ngoại, hắn có thể dẫn dắt binh lính dưới trướng một hơi xông bảy, tám lần cũng không cần nghỉ xả hơi. Có thể vấn đề là lúc này mặt trời lên rất cao, thời tiết nóng bức, binh sĩ tiêu hao sức lực rất lớn. Còn nữa, vừa mới hạ được một ngọn núi, còn phải để hậu quân thanh lý, dựng trạm, những thứ này đều cần thời gian nhất định. ͏ ͏ ͏ ͏