favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2284: Hạ Phong

Chương 2284: Hạ Phong

Sự tín nhiệm của đồng đội, sự gánh vác trách nhiệm của đồng đội, vào thời khắc này sẽ thể hiện ra hết, không bỏ sót chút nào.

Vì thắng lợi, ta có thể liều chết.

Người đời đều truyền tụng Tĩnh Nam Vương gia như thế này như thế kia, mười ngày chuyển chiến ngàn dặm, phá diệt ba nhà Tấn địa.

Lại như thế nào ở bên sông Vọng Giang, một lần phá tan quân chủ lực dã nhân.

Lại như làm sao dưới tình cảnh đường dài bôn tập, một trận chiến đốt diệt Dĩnh Đô.

Có lẽ là bởi vì vị Quân Thần tóc trắng kia thực sự quá chói mắt, dẫn đến không ít người sơ sót. Năm đó chỉ huy, là chính là Tĩnh Nam quân mà hắn đã tiêu tốn hơn mười năm thời gian tự mình tổ chức huấn luyện ra.

Cốt nhục Tĩnh Nam, bây giờ vẫn còn.

"Giết!"

. . .

"Đánh lui, đánh lui rồi."

Quan Sơn Đồng lau mồ hôi, phía trước phất cờ hiệu truyền đến, quân Yến tấn công ngọn núi thứ hai, vòng tấn công thứ nhất, bị đánh lui rồi.

Tạ Ngọc An yên lặng đưa ruột quýt mới vừa bóc xong đến bên mép Quan Sơn Đồng. Quan Sơn Đồng thụ sủng nhược kinh đỡ lấy.

Hàn Lão Ngũ thì nhếch chân lên, cuối cùng thì mọi việc cũng quay về quỹ đạo.

Nhưng ‘yên tĩnh an nhàn’ của ba người này cũng không kéo dài quá lâu.

Một vòng phất cờ hiệu mới truyền đến.

Ruột quýt mới ăn được một nửa trong tay Quan Sơn Đồng, rơi xuống, lăn trên đất.

Đỉnh núi thứ hai, cũng mất rồi.

Trong vòng một ngày.

Đã mất hai ngọn núi.

Vị tân ‘Triệu Vương’ mới lên ngôi này, cả người đã rơi vào trong một loại tự hoài nghi bản thân sâu sắc.

Lúc đầu hắn cho rằng bản thân có Càn Sở trợ giúp, sau khi tự lập thành vương sẽ có tỉ lệ phản công trở về nhất định, chân chính ngồi trên long ỷ.

Trên mảnh đất rất nhiều tiểu quốc này, có không ít chính là nhờ dựa vào đại quốc ở sau lưng chống đỡ mới lập quốc, tiếp tục tồn tại.

Người Yến đúng là rất mạnh mẽ, nhưng người Yến cũng không phải là bất bại, không thể chiến thắng được. Chỗ Vấn Tâm hồ đó, không phải là Càn Sở đã thắng một lần hay sao?

Hắn cảm thấy có thể đánh cược, bởi vì phần thưởng của thắng lợi thực sự là quá cao, quá cao.

Nhưng hiện nay.

Hiện thực liên tiếp tát cho hắn hai bàn tay.

- Đỡ vương thượng xuống dưới nghỉ ngơi đi.

Tạ Ngọc An mở miệng nói.

Quan Sơn Đồng bị nâng đi nghỉ ngơi.

Hàn Lão Ngũ quay đầu nhìn về phía Tạ Ngọc An, nói:

- Ta, lấp hay không lấp?

Tạ Ngọc An phất phất tay, nói:

- Binh của ngươi, ngươi quyết định đi.

Nhóm quân Hàn Lão Ngũ, sau khi đóng quân ở Tam Sơn quan, vốn định lợi dụng quân Triệu ở đây tầng tầng chặn đánh người Yến, làm cho người Yến kiệt sức sau đó hắn mới thừa cơ giết ra, đánh cho người Yến không kịp trở tay.

Nhưng bây giờ. . .

Hàn Lão Ngũ cắn răng, nói:

- Người Yến hiện tại nhiệt huyết đang hừng hực, ta có tiếp tục lấp vào bao nhiêu, cũng chỉ bị đốt sạch mà thôi.

Tạ Ngọc An gật gù, nói:

- Được thôi, dù sao cấp trên hình như cũng chưa làm tốt việc chuẩn bị quyết chiến ở Lương địa. Chúng ta chỗ này không đánh, thả người Yến chiếm nơi này, cửa vào Lương địa mở rộng, liên quân Càn Sở ta cũng chỉ còn một lựa chọn là ai về nhà nấy mà thôi.

Hàn Lão Ngũ mắng:

- Thật là có lời cho vị Bình Tây Vương kia, vô duyên vô cớ lại có được trận đại thắng, đến lúc đó, người đời sẽ cho rằng liên quân Càn Sở ta bị cái tên Bình Tây Vương doạ cho bỏ chạy.

Họ lại không biết, triều đình hai nước vốn đang quan sát, mà quan sát thì có nghĩa là không muốn liều mình đánh cược mọi thứ ở chỗ này, trong lòng đã sớm nghĩ thấy tốt liền thu.

Đánh cược, cần khí thế, khí thế quyết chí tiến lên, bây giờ nếu không có khí thế này, tự nhiên sẽ thấy tốt liền thu thôi.

Tạ Ngọc An nghe vậy cười ra tiếng, nói:

- Lời này nói ra thật đúng là không biết xấu hổ, ta cảm thấy vị Bình Tây Vương gia kia căn bản là không muốn trận này chỉ có vẻ ngoài đại thắng, hắn là muốn gặm xuống một tảng thịt lớn của ta.

Sắc mặt Hàn Lão Ngũ có chút ngượng ngùng.

Tạ Ngọc An tiếp tục nói:

- Ba lộ binh mã cùng xuất hiện, nhà cũng không cần, đây là tư thế liều mạng tiến lên. Khó à, Tạ gia quân là căn cơ của Tạ gia, ngươi Càn mấy năm này vất vả lắm mới luyện ra được mấy nhánh binh mã đặt được lên mặt bàn, mấy chi binh mã còn lại chỉ có thể thủ thành chứ không dám dã chiến.

Bình Tây Vương là người Yến không sai, nhưng căn cơ ở Tấn đông, cầm binh mã Yến quốc đến liều mạng, hắn không đau lòng.

Trận đánh cược này, chúng ta từ lúc mới bắt đầu đã rơi xuống hạ phong rồi.

Chương trướcChương tiếp