favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2299: Đội Ngũ Tiết Độ Xứ?

Chương 2299: Đội Ngũ Tiết Độ Xứ?

Trong triều đình, quan trường tất nhiên sẽ có những người kinh tài tuyệt diễm một bước lên mây, công thành danh toại. Nhưng đối với phần lớn mọi người thì vẫn cần lý lịch riêng.

Trận đại thắng trước mắt này, chỉ cần ngươi có thể chen chân vào thì đã có lý lịch vượt trội hơn những kẻ khác. Dù chỉ một tí xíu như thế thôi thì cũng đã là một bước dài với một số người.

Bởi vậy đừng nói đến những đồng liêu ở Thành Thượng Kinh hiện giờ, rất nhiều tiểu bối hoặc thậm chí là những tiền bối đã qua đời từ lâu. Có ai trong số bọn họ có thể đạt được cái lý lịch đại thắng Yến quốc?

Không có,

Thật sự không có.

Đây là niềm vui lớn của Càn quốc. Bá tánh vui mừng vì nước mình cuối cùng đã thắng trận. Quan viên thì lại... Nổi điên.

Cho nên mới có một màn chen lấn ‘gà bay chó chạy’ trước mắt.

Cuối cùng, trên quan đạo phía trước cũng xuất hiện một nhánh quân Càn, bọn họ đang chậm rãi đi về phía bên này.

- Đến rồi. Nhìn kìa ha ha ha ha. Đó là vương sư đầu tiên thắng trận trở về!

Tô Minh Triết cất tiếng cười to, ống tay áo vung vẩy mấy lần. Ngụ ý chính là mọi người chú ý qua đây, ta sắp bắt đầu làm thơ rồi! Sau đó, hắn còn la lớn:

- Thấy tình cảnh này khiến lòng ta rất kích động, vì vậy ý thơ tuôn trào!

Ngô Tương và Tô Dung Dung lập tức phối hợp nói:

- Ta cũng chờ không nổi tác phẩm xuất sắc của Tô huynh nữa rồi!

- Đúng vậy đó Tô huynh. Tình cảnh ngày hôm nay phải có tác phẩm tôn vinh!

Kiệu hoa đã có đại gia nâng, nhận được lợi mà không cần tốn công sức, những con cháu thế gia này sao có thể không làm chứ. Hơn nữa, tên của bọn họ không chừng còn được thêm vào bài thơ, ví dụ như ‘Ta cùng huynh muội đi chơi đạp thanh vừa lúc gặp vương sư thắng trận trở về xuất ý thơ’.

Ít nhất cũng coi như đã lưu lại tên tuổi đúng không?

Nếu không chừng còn lưu danh thiên cổ.

Cho nên làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như vậy, đâu thể luôn gặp được ngẫu nhiên như thế. Một bài thơ hay, câu từ mĩ miều tất nhiên phải trải qua quá trình tạo hình tỉ mỉ, mỗi một chữ đều phải cân nhắc tới lui. Hầu hết những bài thơ ngẫu đều là giả vờ cả, thật ra đã chuẩn bị đầy đủ từ lâu rồi.

Trần Đại Hiệp cũng không chú ý lắng nghe tác phẩm của Tô tiên sinh, ánh mắt của hắn hướng về đội ngũ quân Càn đang hướng về phía này.

Ngươi, ở đâu? Ngươi, ở yên đấy.

Bên này, Tô Minh Triết ngâm thơ lớn tiếng. Bên kia, một nhóm các đại nhân đang nhanh chóng chuẩn bị nghi thức của chính mình thật kĩ lưỡng, quan bào được chăm chút. Những ai không tới hay sức khỏe không đều bị chuyển chỗ, còn những ai đã tới thì khi đến hiện trường cũng phải sắp xếp lại thứ tự một chút.

Mọi người đều đã chuẩn bị xong, ai nấy đều đã sẵn sàng nhưng đến đây rồi thì cũng thận trọng hơn ít nhiều.

Cũng có hoạ sư đã bắt đầu làm việc, cực kỳ giống thế hệ sau này giành lấy hàng đầu để chụp ảnh chung rồi khoe khoang những lão gia có công nhà mình. Mọi người đều đã sẵn sàng.

Thơ của Tô Minh Triết cũng đã ngâm xong, hơn nữa cũng đã được ghi chép xong.

Thừa dịp đội ngũ vẫn còn một đoạn đường nữa mới đến, hắn cầm đại tác phẩm mình vừa mới sáng tác ra đi đến nơi các đại nhân tụ tập. Hắn vốn là thanh quý chi quan, hơn nữa vì sức ảnh hưởng của lão sư nên các đại nhân này đối với hắn rất khách khí, ai cũng bằng lòng nể tình.

Bọn họ sôi nổi nhận lấy đại tác phẩm hắn mới sáng tác, bắt đầu tán dương.

Đã làm quan viên văn võ của Đại Càn rồi, sao có thể thiếu kiến thức cơ bản này được?

Trong lúc nhất thời, tiếng ủng hộ vang lên không dứt, bầu không khí có thể nói là vô cùng nhiệt liệt.

Ngay lúc này, nhánh quân Càn kia bắt đầu tăng tốc vọt đến đây. Tiết Độ Sứ đại nhân vuốt bộ râu dài của mình, cười nói:

- Cũng coi như là có tầm nhìn ha ha!

Đến đây nhanh một chút, đừng khiến mọi người chờ lâu nữa, mặt trời hôm nay khá chói chang đấy. Trong đám người, Trần Đại Hiệp yên lặng thở dài. Hắn đã từng nói với Trịnh Phàm, Càn quốc lâm vào tình thế phải sẵn sàng ra trận thì lập tức sẽ xuất hiện cường quân. Nhưng vị Vương gia Đại Yến lại không hề để bụng. Chỉ trả lời lại một câu: đổi thang mà không đổi thuốc.

Đúng vậy, quân đội Càn quốc thắng trận ở Lương địa, nhưng thật ra Càn quốc cũng không vì thế mà phát sinh thay đổi to lớn.

Trần Đại Hiệp nhìn nhánh quân đang tăng tốc tiến về phía này thì mơ hồ nhận ra càng lúc càng có âm thanh chấn động. Đây là cảm giác tương tự với khi động vật cảm nhận được sóng thần sắp ập đến.

Chương trướcChương tiếp