favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2304: Vương Kỳ Người Càn Quốc ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2304: Vương Kỳ Người Càn Quốc ͏ ͏ ͏ ͏

Người mù và Tứ Nương từng hay nói đùa nếu như không phải sinh ra ở Yến quốc mà ở Càn quốc thì những năm trước có danh tiếng Nam Bắc Nhị Vương thì bọn họ sẽ không đi lính mà sẽ tìm một vài hải đảo làm đảo chủ, phát triển buôn bán các thứ, dần dần tích góp chút một vậy là đủ rồi mới tiến vào tấn công đại lục. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngô Tương nghe vậy lập tức nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đợi tin tốt từ Vương gia! ͏ ͏ ͏ ͏

Năng lực lớn nhất của bọn rắn độc này chính là vậy, triều đình cũng rất khó làm gì được ngươi, có thể lấp liếm được cũng không khó. Quan trọng là hiện giờ đại ca không chê cười nhị ca, đều là tù binh cả rồi còn nói khí phách cái gì, có khí phách thì ngươi cứ đi chết đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy Tây Bình Vương không để ý tới mình, Tô Dung Dung có chút gấp gáp nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia, mẫu thân của nô tỳ cũng rất ngưỡng mộ ngài giống nô tỳ, chỉ hận không thể cùng nô tỳ... ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm cuối cùng cũng nhìn qua sau đó nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngô gia là vì buôn bán trên biển nên hắn cảm thấy có chút thú vị. Về phần quan thổ ty Càn quốc gì kia hắn đều không để vào mắt. Năm đó hắn cũng không phải chưa từng đánh với Lang kỵ thổ ty. Chỉ có thể nói sức chiến đấu của quân đội Càn quốc quá tệ mới khiến bạo loạn thổ ty luôn không có cách nào bình định lại. Nếu là hắn thì người ở đây sẽ không làm ầm ĩ. ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều người ta lại ‘nhiệt tình’ như vậy nên Bình Tây Vương cũng gật nhẹ đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có cơ hội. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Minh Triết lại âm thầm mắng một câu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Haiz, không có thể diện! ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này một số binh sĩ quân Yến đang bắt người và đưa các tù nhân về giam giữ. Tô Minh Triết thoát ra được liền bị binh sĩ quân Yến đưa đao lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Minh Triết lập tức kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia, thần là Tô Minh Triết, Tô trong Giang Tô, Minh Triết trong quang minh chính đại. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia, ͏ ͏ ͏ ͏

Thần vừa có hứng làm một bài thơ dành tặng cho ngài, để thần đọc cho ngài nghe! ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đại Hiệp thở dài một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn phát hiện mình sai rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù hắn không ở đây thì ba người này cũng không chết được. ͏ ͏ ͏ ͏

Binh sĩ quân Yến ra tay đè vai của hắn xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đại Hiệp khẽ cử động vai, hai người binh sĩ quân Yến lập tức lui về sau mấy bước. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này có một thân ảnh xuất hiện trước mặt Trần Đại Hiệp, trong tay nắm Long Uyên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư phụ. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đại Hiệp cung kính hành lễ với Kiếm Thánh. ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, nếu như hắn đã tới rồi thì sư phụ chắc chắn ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra Kiếm Thánh đã sớm cảm nhận được Trần Đại Hiệp nhưng trước đó Trần Đại Hiệp không lên tiếng, Trịnh Phàm thật sự không chú ý tới hắn nên Kiếm Thánh vẫn luôn chăm chú quan sát. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chào hỏi chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chào hỏi xong rồi thì để ngươi đi. Ngươi có thể truyền tin tới Càn quốc rằng quân Yến tới rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh là người Tấn quốc nhưng lại có thể hiểu được vấn đề lúc này của Trần Đại Hiệp. ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người đều là bằng hữu, là lão sư và đệ tử nên không nhất thiết phải cứng nhắc như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Về phần Trần Đại Hiệp truyền tin thì đến lúc đó hành động của đại quân sẽ lan rộng ra, nhiều thêm một Trần Đại Hiệp đi truyền tin cũng không có gì khác biệt, không nhất định phải mượn một cái cớ hợp lý nên để hắn đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật muốn trực tiếp bộc lộ tính cách cương trực thẳng thắn, rút kiếm ra nhưng biết rõ không thể làm được nhưng vẫn muốn giết Bình Tây Vương. Sắc mặt mọi người đều trở nên khó coi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Phiền Lực chú ý tới tình huống này cũng đi tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đại Hiệp nhìn Kiếm Thánh nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trước đây ta đã cảm giác được là các người sẽ đến, cũng đã cảnh báo họ rất nhiều lần nhưng vẫn nghĩ ta đang nói đùa, nghĩ ta bị điên, cho rằng ta là một tên ngốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Phiền Lực nghe được câu này liền vỗ vai Trần Đại Hiệp, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cũng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng thì Trịnh Phàm đã phát hiện ra Trần Đại Hiệp. ͏ ͏ ͏ ͏

Ban đầu khi lần đầu tiên nhìn thấy Trần Đại Hiệp, một mình hắn một người một kiếm. Tuy rằng trông rất hiền lành nhưng cả người hắn lại toát lên vẻ đầy chính trực, là loại vừa nhìn đã biết chắc chắn hắn là cao thủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi những người yếu kém mang trên mình loại khí chất này đã bị đánh chết một cách dễ dàng trên giang hồ từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng hiện tại, cùng với việc thăng cấp cảnh giới và tâm giới, Trần Đại Hiệp càng lúc càng bắt đầu có phong cách cổ xưa thuộc về Kiếm Thánh hiện tại. Nói ngắn gọn, chính là hơi thở ẩn sâu trong dòng người, thật sự rất khó nhận ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đại Hiệp thấy Trịnh Phàm đẩy hộ vệ trước người ra, Trần Đại Hiệp thấy Trịnh Phàm đi đến sau đằng sau Kiếm Thánh, Trần Đại Hiệp thấy Trịnh Phàm tránh khỏi Kiếm Thánh, Trần Đại Hiệp thấy Trịnh Phàm đi tới trước mặt hắn, dang hai tay ôm hắn thật chặt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đang ức hiếp ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Không hiểu sao kiếm khách giang hồ Càn quốc khi được Đại Yến Bình Tây Vương gia ôm lấy lại thốt lên một câu như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Bàn tay của Trịnh Phàm đặt sau lưng Trần Đại Hiệp vỗ nhẹ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngoan, đừng nói mấy câu mang theo Tấn phong. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp