favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2306: Khống Chế Quân Lính ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2306: Khống Chế Quân Lính ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng chỉ có chút ít người như vậy thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Một vùng đất rộng lớn như vậy, nhưng tất cả đều là mặt người dạ thú, ăn thịt bách tính. Trần Đại Hiệp ngươi, từ nhỏ chịu khổ, dựa vào bản lĩnh của mình từng bước một đi đến hiện tại, ngươi đã nhận bổng lộc của triều đình sao, không có. ͏ ͏ ͏ ͏

Vậy thì tại sao bọn họ không chết, ngươi lại chết trước? ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lúc nhất thời, một đám đại nhân vừa nhận lại tù binh lấy tay áo che mặt. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ vô cùng xấu hổ bực dọc, nhưng không ai dám chỉ trích Bình Tây Vương. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đại Hiệp nhìn Trịnh Phàm, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Điều ngươi nói nhìn qua có vẻ rất có đạo lý, nhưng ta muốn làm cái gì, thì có liên quan gì tới người khác? ͏ ͏ ͏ ͏

- A, tiến bộ, tiến bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm gật gật đầu, tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đi đi, lần sau có cơ hội lại về nhà làm khách. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được, ta sẽ đi về hướng Nam, nếu lại gặp nhau, ta sẽ xuất kiếm đấu với ngươi. Ta biết... ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đại Hiệp nhìn Kiếm Thánh đứng bên cạnh: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có lão sư ở bên cạnh ngươi, ta rất khó giết ngươi được, nhưng lỡ như, lỡ như ta giết ngươi, ta sẽ tự sát đi cùng ngươi xuống dưới. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng thề, đừng thề, nếu như ngươi giết ta, ta còn có hai đứa con chưa ra đời đấy. Đừng chết vội, giúp ta quay về nuôi nấng chúng. Phụ thân thân sinh không còn nữa thì nghĩa phụ như ngươi chắc chắn sẽ thỏa đáng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đại Hiệp nghe vậy thì hít sâu một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh đứng bên cạnh đã thấy hết toàn bộ, đầu ngón tay khẽ gõ lên Long Uyên, hắn rất muốn cười, hắn thật sự rất muốn cười, nhưng vì bầu không khí này, hắn phải nhịn xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ lâu hắn đã phát hiện, trên người Trịnh Phàm có một loại hương vị khiến người ta bị kích thích. ͏ ͏ ͏ ͏

Theo như lời những vị tiên sinh kia, gọi là sức hấp dẫn từ nhân cách gì đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Không cần quan tâm đó là giả vờ hay là thật sự, hắn có thể thể hiện ra loại cảm giác này, như vậy cũng cũng đủ rồi. Một khi có hiệu quả, thật giả cũng mất đi ý nghĩa phân biệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đại Hiệp cầm lấy thanh kiếm của mình, hành lễ với Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏

Xoay người, đi về phía bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương nâng tay lên, giáp sĩ bên ngoài nhường đường. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Kiếm Thánh dùng vỏ kiếm Long Uyên khẽ đụng vào áo giáp Trịnh Phàm, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có đổ mồ hôi không? ͏ ͏ ͏ ͏

- May mà mặc giáp, nếu không thì đã hiện ra ngoài rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó không lâu, phía Lan Dương Thành truyền đến quân báo, Lan Dương Thành đã bị chiếm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

… ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Bình Tây Vương gia đổi Tì Hưu và khoác lên mình huyền giáp, dưới sự vây quanh của một đoàn binh sĩ, tiến vào Lan Dương Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là một tòa thành mới xây dựng thêm, diện tích thật ra không lớn, quy mô cũng không xem ra quá to, chỉ có thể nói là tầm trung thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Người Càn quốc vốn định lấy Lan Dương Thành làm điểm tựa, bố trí một bức thành phòng thủ tại đây. Nhưng sau khi điểm tựa này bị phá bỏ, bức thành còn thừa lại thật ra đã mất đi hiệu lực phòng thủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới mệnh lệnh của Trịnh Phàm, ngoại trừ một tốp quân đội trấn áp Lan Dương Thành ra, những tốp quân còn lại hoàn toàn tản ra, rà soát quân Càn lân cận. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn về trong Lan Dương Thành, các bá tánh đã đóng kín cửa nẻo, rất ít người dân trên đường. ͏ ͏ ͏ ͏

Thỉnh thoảng có toán quân bị tước vũ khí áp giải đi qua, bên trong thành khắp nơi đều là bóng dáng vội vàng của quân lính Yến Quốc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Truyền lệnh xuống, khống chế quân lính. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Dương tự mình đi sắp xếp, lần này Trịnh Phàm mang năm vạn binh lính vào Càn quốc, trong đó hơn phân nửa là binh lính bắt nguồn từ Túc Sơn đại doanh, có Trần Dương ra mặt, binh lính bên dưới sẽ không lỗ mãng. ͏ ͏ ͏ ͏

Có đôi khi, binh lính hung tàn rất khó khống chế, đặc biệt là sau khi tiến vào thành trì đã bị đánh chiếm. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng may, quân Yến không phải là công thành lâu ngày rồi phá thành vào phút chót. Nếu không khi đó, cho dù là Trịnh Phàm cũng không tiện ra mặt ngăn cản binh lính đốt giết cướp bóc được. ͏ ͏ ͏ ͏

Sở dĩ làm như vậy, không phải vì Trịnh Phàm nhân từ, nếu nhân từ thì lúc ở Triệu địa sẽ không dung túng binh lính giết người như cắt cỏ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nguyên nhân là tiếp theo đại quân còn phải tiếp tục thâm nhập vào trung tâm Càn quốc, binh lính cũng không có khả năng mang theo tài sản cướp bóc hành quân được. Thứ hai là để lại đường lui cho bản thân, xem như là sự ‘Giả nhân giả nghĩa’ và ‘Giả mù sa mưa’ chỉ thuộc về kẻ xâm lược. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng lương thực và trưng thu một ít quân nhu tất nhiên phải tiến hành, nhưng mà theo như cấp dưới tới báo, bên trong kho phủ Lan Dương Thành tích trữ rất nhiều lương thực và khí giới. ͏ ͏ ͏ ͏

Vốn định vận chuyển đến Lương địa, nhưng bởi vì bản thân đã chiếm lấy thủ đô Triệu Quốc, ảnh hưởng đến sự an toàn trên tuyến đường vận chuyển lương thực, cho nên nơi đây vẫn còn tồn trữ rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Chờ đến khi vào đêm, Trịnh Phàm không ngủ trong thành, mà là ngủ trong doanh trướng bên ngoài thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp