favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2308: Chẳng Phải Trừ Hại Cho Càn Quốc? ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2308: Chẳng Phải Trừ Hại Cho Càn Quốc? ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh cười cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Giống như mấy là mấy lời giáo huấn người nói với binh lính tối qua? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, ngươi cũng nghe? ͏ ͏ ͏ ͏

- Con ta nghe xong, đã kích động đến nửa đêm. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng cũng chỉ có ngươi, có thể sử dụng cái gọi là vinh quang để điều động binh lính. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi theo ngươi vào sinh ra tử, mạo hiểm tiến vào dị quốc. Không phải vì mở rộng bờ cõi, cũng không phải vì cướp bóc, chỉ vì một thứ gọi là vinh quang. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ vì một cảnh tượng, ͏ ͏ ͏ ͏

Trong cảnh tượng đó Vương gia nhà họ ngồi trên lưng Tì Hưu đối mặt với thành Thượng Kinh, còn Quan gia Càn quốc đứng trên thành thành Thượng Kinh vô cũng nhếch nhác và sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏

Loại thoát ly thực tế, theo đuổi thuần túy này giống như lời kêu gọi hưởng thụ tinh thần của những nhà thư pháp thư họa. Nếu như xuất phát từ một người khác, binh lính chắc chắn sẽ hận đến chết. Tốt một chút thì bằng mặt không bằng lòng, kém hơn thì trực bất ngờ tạo phản. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên, lời kêu gọi này nhất định phải xuất phát từ chính Bình Tây Vương, cũng chỉ có uy tín và địa vị của hắn trong quân đội mới có thể khiến binh lính cam tâm tình nguyện, có thể khiến binh lính cam tâm tình nguyện truy đuổi và chém giết chỉ vì một câu ‘theo đuổi lý tưởng’ này. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Con người và súc sinh khác nhau ở chỗ, con người càng biết khống chế dục vọng của mình. Nếu chỉ đơn thuần làm việc theo bản năng của mình, thì rất dễ thành thiển cận. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi là đang tự khen mình sao? Khen bản thân tầm nhìn xa trông rộng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không, thật ra có không ít người có tầm nhìn xa trông rộng, nhưng cùng với việc có tầm nhìn xa trông rộng, còn có thể kéo một nhóm người thoát khỏi tầng lớp thấp kém, đó mới là bản lĩnh thật sự. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vẫn là đang khen bản thân. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ bưng ấm trà tiến vào, đổi tách trà cho Vương gia và phụ thân hắn . ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nhấp một ngụm, bỗng nhiên như là nghĩ tới gì đó, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, trong thành vừa có một hộ nhà giàu mới chết, cả nhà tổng cộng có hơn hai trăm người, đều chết hết. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phản kháng? ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không ai động đến hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hộ nhà giàu kia họ Tần, quân Yến ở Lịch Thiên thành, là trung thần của Văn Nhân gia. Sau khi quân đội Đại Yến đánh vào Tấn, Tần gia này không muốn hàng phục Yến nên đã chuyển cả nhà đến nơi này. ͏ ͏ ͏ ͏

Quan hệ giữa Càn quốc và Văn Nhân thời trẻ luôn rất tốt, Tần gia cũng có cơ nghiệp tại Lan Dương Thành. Cho nên sau khi cả nhà chuyển tới đây cũng có chỗ đứng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa có thêm thân phận đầu hàng quy thuận, ở đây cũng xem như là có chút ưu đãi. Hôm qua, cả họ tự sát rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tại sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Gia chủ lão thái gia để lại một bức thư máu viết trên xà nhà. Ý tứ đại khái là, khi người Yến Quốc đến Lịch Thiên thành, nhà hắn đã chạy trốn. Nay nhìn thấy người Yến Quốc lại đuổi đến đây, nhà hắn không muốn chạy nữa, nếu chạy tiếp thì sẽ thành con thỏ có ba hang, cũng không còn mặt mũi sống qua ngày nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Vì danh dự cả gia tộc, cả gia tộc tự sát để tạ tội. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh nghe vậy, thở dài, cảm khái nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không nghĩ tới, một Lan Dương Thành to như vậy, sau khi công phá thành, đệ nhất gia tộc danh giá công chính liêm minh, thế nhưng là người Tấn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi có muốn đi phúng viếng hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi không đi à? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu ta đi thì quá mức rồi, cũng không cần thiết lắm. Nhưng mà ta đã phân phó người đi nhặt xác cho bọn họ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Buổi tối ta sẽ đi qua đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Họ xứng đáng được thắp nén hương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm duỗi người, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Khoảng chừng ngày mai sẽ xuất phát đi về hướng nam! ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Quân Yến xuất phát. ͏ ͏ ͏ ͏

Điều buồn cười chính là không ít bá tánh địa phương lại tự phát mà đến đưa tiễn đoàn binh lính quân Yến của Bình Tây Vương. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà những quan viên cao cấp mấy ngày nay vẫn luôn bị giam lỏng trong Lan Dương Thành cũng được phóng thích dưới mệnh lệnh của Bình Tây Vương. ͏ ͏ ͏ ͏

Thời trẻ, Trịnh Phàm từng chặt đầu một tri phủ, điều đó khiến hắn vui mừng khôn xiết, vội vàng lấy về tranh công. ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện tại, mấy công trạng lấy đầu người gì đó, hắn đã đầy đến mức gần như không còn chỗ để rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, loại quan viên Càn quốc này, nếu đầu bọn họ vẫn còn trên cổ, đó mới là lợi ích lớn nhất với Đại Yến. ͏ ͏ ͏ ͏

Giết bọn họ chẳng phải đồng nghĩa với việc trừ hại cho Càn quốc sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Mệt, mệt lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Tóm lại, sau một khoảng thời gian ở lại Lan Dương Thành, quân Yến bắt đầu lên đường về phía Tây Nam. ͏ ͏ ͏ ͏

Đợi sau khi quân Yến rời đi, từ phía Bắc mới có một nhánh quân Càn đi đến đây, binh mã không nhiều lắm, cũng chỉ có hai vạn người, hơn nữa còn là chắp vá binh lính từ khắp nơi, Tam Biên binh mã vẫn chưa chạy tới kịp. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên nhánh binh mã chắp vá này, các tướng lĩnh của bọn họ đã xem chừng ở bên ngoài hết mấy ngày rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp