Nhưng những năm gần đây nhi tử không dám vượt qua giới hạn, quân hộ vệ tuy trên danh nghĩa là thuộc về Vương phủ ta, nhưng trừ bỏ ngày lễ ngày tết nhi tử sẽ ban thưởng bọn họ thì vẫn chưa sắp xếp người nào tiến vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy năm nay triều đình vừa luyện rất nhiều tân quân lại từ các bộ phân chia rất nhiều tướng lãnh. Mà binh mã địa phương trông như có mở rộng biên chế, nhưng lương thảo và quân giới lại không theo kịp binh ngạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Binh mã ngoài Trừ Châu thành đúng là tăng hơn năm đó rất nhiều, nhưng thật ra cũng chỉ là cái vỏ rỗng thôi. Nếu thật sự đánh lên... Còn phải đối mặt với vị kia lãnh binh tinh nhuệ của Yến quốc, nhi tử cảm thấy... ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Nguyên Niên lắc đầu với mẫu phi. ͏ ͏ ͏ ͏
Phúc Vương phi lập tức hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy nên làm thế nào mới phải. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đơn giản. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai mẫu tử đồng thời giật mình hoảng sợ, ngẩng đầu mới phát hiện trên xà nhà xuất hiện một gã lùn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tam gia lộn ngược ra sau cái 'xoạch', lộn nhào ba vòng mới vững vàng rơi xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng của chúng ta phái ta tới trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một thoáng kinh ngạc, Triệu Nguyên Niên mới phản ứng lại đây. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thân thể phụ thân đại nhân vẫn khoẻ mạnh chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ bưng chậu rửa mặt tới, bên trong có nước nóng và khăn lông khô, hắn đặt trước mặt Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh đứng một bên nhìn, đã không cảm thấy kinh ngạc, vốn dĩ mỗi lần Lưu Đại Hổ đều hầu hạ Trịnh Phàm trước rồi mới hầu hạ người làm phụ thân như hắn, nhưng về sau lại bị Kiếm Thánh từ chối. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão Ngu cũng không tức giận, thật ra chuyện này không khác gì so với việc bái sư học nghề, hầu hạ sư phụ, muốn người ta ‘dạy dỗ’ thì tất nhiên là phải cẩn thận nịnh nọt. ͏ ͏ ͏ ͏
Muốn kiêu căng tự mãn cũng được, nhưng mà phải có bản lĩnh, phải có thiên phú, còn nhi tử của hắn thì nhìn như thế nào cũng không phải là một đứa có thiên phú. ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ cảm giác này cũng không mãnh liệt cho lắm, nhưng trận kia so với Trần Tiên Bá, thì nhi tử nhà mình và Trịnh Man kia nhìn như thế nào cũng giống một đôi chày gỗ biết di động. ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ, nhi tử nhà mình còn đang lo liệu việc nấu nước thì Trần Tiên Bá kia đã có được một cái bàn nhỏ thuộc về mình ở trong lều của chủ soái, bắt đầu giúp Trịnh Phàm phê duyệt sổ sách trong quân đội rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh cũng không ăn ghen, bởi vì ông hiểu rõ, trình độ của nhi tử của hắn chỉ đến mức này thì đương nhiên cũng chỉ có đãi ngộ như thế này. Hắn vẫn cứ ngồi bên cạnh Bình Tây Vương, nhưng cũng không phải là người đã chết, đã sớm trét lên mặt mấy lớp sơn lót rồi, chỉ còn trông cậy và bản thân tranh khí. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà lại không phải là trong giang hồ, trong việc quân đoàn mà không có lời nói mạnh mẽ lãnh đạo, chỉ cần hơi lơ là thì sẽ hao binh tổn tướng rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở bên ngoài Trịnh Man chuẩn bị bữa sáng, bên trong Lưu Đại Hổ đang vội vàng làm xong việc rồi nhanh chóng đến bên cạnh Trần Tiên Bá im lặng nhìn hắn phê sổ sách. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên Trần Tiên Bá này vô cùng kiêu ngạo, hắn không thích giả mù sa mưa khách sáo, ngoại trừ vô cùng kính yêu Bình Tây Vương thì hắn nhìn ai cũng không thấy đáng để hắn nhắc tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù có ngồi bên cạnh mình thì cũng chưa từng thấy sự kính sợ trong mắt của tiểu tử này. ͏ ͏ ͏ ͏
Thứ nhất là tiểu tử này còn trẻ tuổi mà đã tinh thông võ đạo, cả tinh thần và thể xác đều được sinh ra để luyện võ, tiến bộ vô cùng nhanh chóng. Thứ hai là tiểu tử này chắc chắn giống với người gọi là hiệp khách giang hồ đứng trước mặt thiên quân vạn mã không đáng để tranh luận phải trái. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh cũng sẽ không chấp nhặt với hắn , cũng không thể chỉ vào Bình Tây Vương ở bên cạnh mà nói, có thể không có sơ hở nào trước thiên quân vạn mã thì vì sao mỗi lần xuất chinh vương gia nhà ngươi đều phải cầu ta ở bên cạnh hắn? ͏ ͏ ͏ ͏
Có lẽ, điểm mà hắn cảm thấy hài lòng nhất đối với nhi tử của mình chính là, mặc dù hắn không có bộ óc thiên tài, nhưng tính nết lại tốt, lúc lật xem sổ sách mà Trần Tiên Bá phê duyệt, chỗ nào không hiểu thì hắn sẽ hỏi. Có đôi khi Trần Tiên Bá sẽ nhẫn nại giải thích hai câu, có đôi khi lại hoàn toàn không để ý đến, nhưng Kiếm Thánh chưa từng thấy nhi tử nhà mình nổi giận mà nhíu mày. ͏ ͏ ͏ ͏
Bản thân Kiếm Thánh chính là thiên tài trong thiên tài, đi đến được bước này, thật ra hắn đã không còn cảm giác đối với cái gì gọi là ‘Thiên tài trẻ tuổi’ nữa rồi. Hắn cũng nhận thức được, mài giũa tính tình và sự dày dặn mới là điểm quan trọng tích lũy lâu dài sử dụng một lần, nếu đã biết như vậy thì nên biết thân biết phận làm trước vẫn hơn chứ sao. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngược lại là tên Trần Tiên Bá này cả cơ duyên và phúc duyên đều vô cùng nhiều, nhưng loại người như thế này chết trên tay của tên họ Trịnh này còn thiếu sao? ͏ ͏ ͏ ͏