favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2324: Phụ Thân Ghét Bỏ Nương Nó...

Chương 2324: Phụ Thân Ghét Bỏ Nương Nó...

Thời đại này, nữ nhân sinh con sớm, cho nên mấy thái hậu mà mình từng gặp đó, đừng nhìn nhi tử rất lớn rồi, nhưng tuổi thật sự cũng chỉ hơn ba mươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa cuộc sống cẩm y ngọc thực, chăm sóc lại rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Đặt ở đời sau, nữ nhân hơn ba mươi tuổi cũng vẫn giống như cô gái. ͏ ͏ ͏ ͏

Khí chất trong thành thục xen lẫn với nghịch ngợm còn chưa rút đi, trung hòa lại, tạo ra một loại mị lực khiến người ta khó có thể kiềm chế. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhất định là chê ta già rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi tức giận, lúc nãy là nghiêng người dựa vào người Vương gia, giờ không để ý tới Vương gia nữa, ngược lại đưa lưng về phía Vương gia, ngồi trên đùi hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng tần suất lắc lư nhẹ nhàng vẫn không đình chỉ. ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải cái loại gọi là đàn hồi kia, mà là sự dung nạp không chỗ nào không có, đưa tới một loại cảm giác phù hợp cao độ giữa linh hồn và da thịt. ͏ ͏ ͏ ͏

Lại thêm trải chăn liên tiếp lúc nãy. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất thời. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Dừng… dừng một lát. ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi làm bộ không nghe thấy, tiếp tục giận dỗi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Arggg! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong họng Bình Tây Vương phát ra tiếng gầm nhẹ giống như là dã thú. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là dã thú đang khắc chế hung tính của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi thật sự bị giật mình, nàng quay đầu lại, cắn môi, vẻ thấy mà yêu. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng thật sự sợ nam nhân trước mắt. ͏ ͏ ͏ ͏

Thân phận của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Quá khứ của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Địa vị hôm nay của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Cừu non có nô đùa với mãnh hổ như thế nào, trong xương vẫn mang theo sự kính sợ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nàng lại hiểu rõ tình cảnh lúc này của mình, từ khi nhi tử nàng giết Thiên Hộ Ngân Giáp vệ mở cửa thành Trừ Châu thành, thì có nghĩa là hai mẫu tử nàng đã hoàn toàn không còn đường lui nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng từng nói, có mẫu thân chống lưng, cho nên, nàng phải tiếp tục chống. ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ nhân thông minh, ánh mắt nhìn nam nhân thường rất chính xác, nàng biết, chỉ cần mình thành công, mình và nhi tử sẽ có bảo đảm. ͏ ͏ ͏ ͏

Nam nhân trước mắt này nhìn như sát phạt quả quyết, nhưng trong xương dường như vẫn còn tình cảm dịu dàng nào đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Giống như Bình Tây Vương thường đối xử khác nhau với Kiếm Thánh và Trần đại hiệp vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Giờ khắc này. ͏ ͏ ͏ ͏

Cách làm như vậy bị dùng ở trên người hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Trong nhà, có ba vị phu nhân là đủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là câu trả lời của Bình Tây Vương. ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi u oán nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bốn người, vừa đủ góp một bàn bài lá. ͏ ͏ ͏ ͏

Hình như ngươi nói cũng có lý đấy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nữ nhân nhiều, cũng phiền phức. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là lời thật lòng của Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏

Đời trước, hắn luôn luôn rất phản cảm ngựa giống hậu cung khắp nơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Đời này, hắn cũng giống như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ Nương là nguyên phối của hắn, nguyên phối độc nhất vô nhị, trước mặt Tứ Nương, giống như là mình đã cưới một ngự tỷ, mình thì là con chó con. ͏ ͏ ͏ ͏

Ấy, đừng nói, Bình Tây Vương gia uy danh chấn động ở bên ngoài lại thật thích giọng điệu như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn về công chúa, nghiêm khắc mà nói, là Tứ Nương đoạt về, là vì Tứ Nương muốn có thể nghe được quận chúa công chúa gì đó gọi mình là tỷ tỷ ở nhà, có thể tùy ý nắn bóp các nàng mà chủ động kéo vào nhập bọn. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Như Khanh, là Phạm Chính Văn đưa tới. Ngay từ đầu cũng là suy tính vì chính trị, nhận nàng, trấn an lòng của Phạm gia, đây là suy nghĩa vì nước. ͏ ͏ ͏ ͏

Dĩ nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Một tiếng ‘thúc thúc ai’ của Liễu Như Khanh. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng đưa đến tác dụng cực lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phạm không phải Yến Hoàng, hắn không làm được chuyện thanh tâm quả dục, coi tình thân, nữ nhân và con cái bên cạnh mình như một thứ đính kèm theo sinh hoạt, kiểu như nên có thì mới có. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghiêng người dựa vào bên cạnh, nhìn Tứ Nương phê chiết tử báo biểu tài vụ của Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe công chúa mở miệng nói ‘Bổn cung lệnh cho ngươi…’, lại nghe điệu hát dân gian của Liễu Như Khanh. ͏ ͏ ͏ ͏

Cuộc sống này, đã đủ vô lo lại phong phú rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở bên ngoài, nhìn một chút, động chút tay, ăn chút đậu hũ, cũng có thể. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật sự làm gì đó, lại mang về, sau đó trong nhà lại có thêm một người, thật sự không cần phải như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia, hà tất phải làm bản thân chịu ấm ức như vậy, ta là quả phụ, lại không cầu viển vông cần một danh phận, Vương gia cứ tùy ý hưởng dụng là được. ͏ ͏ ͏ ͏

Ăn không hợp khẩu vị, ném đi là được. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày nào đó nhớ lại, thì lại nhặt lên, tự nô gia sẽ phủi mình cho sạch sẽ, ngài lại về chỗ cũ là được. ͏ ͏ ͏ ͏

Hức hức… ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi nhẹ nhàng thút thít. ͏ ͏ ͏ ͏

Tần suất nức nở cùng với nhịp điệu đung đưa này lại là nhất trí. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia, ta gọi Nguyên Niên tới đây, để nó đứng ở cửa, nói cho nó biết, phụ thân nó ghét bỏ nương nó, không muốn nương nó nữa, hức hức hức… ͏ ͏ ͏ ͏

Ầm. ͏ ͏ ͏ ͏

Yêu tinh! ͏ ͏ ͏ ͏

… ͏ ͏ ͏ ͏

Trời hoàng hôn. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mắt Bình Tây Vương đã khôi phục vẻ bình tĩnh, thậm chí còn mang cảm giác hào hiệp thuần triệt như thánh nhân vô dục vô cầu, lúc nào cũng có thể hồn bay vào thiên địa vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp