favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2325: Chư Tướng Tề Tụ

Chương 2325: Chư Tướng Tề Tụ

Phúc Vương phi đi tới trước khay trà, rót cho mình chén trà rồi đưa lên miệng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm vốn tưởng nàng sẽ nhổ ra, nhưng nàng lại nuốt xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia thở dài. ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi thì cười tủm tỉm lại gần, ngồi xổm xuống, bắt đầu giúp Vương gia đấm chân. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng không nói câu nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng không hỏi gì cả. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhân khẩu của Phúc Vương phủ có bao nhiêu? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bổn gia không nhiều lắm, chỉ có mẫu tử bọn ta và ba con dâu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Theo quân di chuyển đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngài nói đi chỗ nào, mẫu tử bọn ta sẽ đi chỗ đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra, ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phủ căn bản là không thể ở lại Trừ Châu thành nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có muốn đi Yến Kinh không? ͏ ͏ ͏ ͏

Đi Yến Kinh, là có thể giống như Ôn gia lúc trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở Yến Kinh, Triệu Nguyên Niên là tông thất Càn quốc đầu tiên sang nương nhờ, có thể có tư cách được ưu đãi cho lập bài tử. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói không chừng, vì sỉ nhục Càn quốc, Tiểu Lục Tử còn có thể cấp cho Triệu Nguyên Niên một tòa ‘Càn Vương phủ’. ͏ ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng, trước đây Tấn hoàng phải dựa vào việc bán đi xã tắc tổ tông mới có thể nhận được một tòa Tấn Vương phủ ở Yến Kinh, Triệu Nguyên Niên đây là lời lớn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi lại lập tức lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cô nhi quả mẫu chúng ta sẽ không đi Yến Kinh đâu, ta đây ăn chắc ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Cái chữ ‘ăn’ này, nhấn mạnh chút. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tấn Đông, không nuôi người rảnh rỗi đâu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm mẫu thân, sao có thể hy vọng nhi tử của mình sẽ triệt để trở thành người rảnh rỗi, hoặc là một cái miếu thờ chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Một mạch Phúc Vương, đời đời kiếp kiếp có bao nhiêu đời người rảnh rỗi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhìn hắn đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là suy nghĩ xuất phát từ chính trị, nâng đỡ chính quyền bù nhìn vẫn là một chuyện ân huệ mà không hao phí, bây giờ Triệu Nguyên Niên còn chưa đủ điều kiện này, cho dù là Đại Yến lúc này cũng chưa đủ điều kiện đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng sau này thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Thật sự chờ đến lúc Yến quốc chuẩn bị xong, bắt đầu đại chiến bình định Chư Hạ, Triệu Nguyên Niên này liền thích hợp để lấy ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất hiển nhiên, thứ mà Phúc Vương phi muốn truy cầu cho nhi tử mình chính là kết quả này. ͏ ͏ ͏ ͏

Kết quả này, so với việc đi Yến kinh làm miếu thờ Vương gia cho người ta xem thì thiết thực hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ nhân này, đúng là thông minh. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nhìn thời gian, đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Tướng lĩnh bên ngoài cũng đã đến. ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi lấy ra một bộ mãng bào mới. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn chưa mặc bao giờ, ta đã sửa cho ngươi từ sớm rồi, hẳn là vừa người. Nữ nhân của hắn ngươi đã dùng, y phục của hắn, đương nhiên ngươi cũng có thể mặc. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nghiêm túc nhìn nàng, hiển nhiên nữ nhân này đã nắm rõ tính tình của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Giống như hoàng đế đánh cờ với đại thần dưới trướng của mình, vì sao hoàng đế thích động một chút là ‘cơn giận của đế vương’ bí hiểm khó dò? Cũng là vì không hy vọng tính nết của mình sẽ bị người phía dưới nắm giữ. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà nữ nhân này, rõ ràng đã nắm giữ, lại còn mỗi một câu nói đều cố ý đạp trúng điểm mấu chốt của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Trịnh Phàm cũng không lo nếu mang nàng về thật thì có làm ra chuyện rắc rối gì không. ͏ ͏ ͏ ͏

Có đôi khi, chính Trịnh Phàm cũng sẽ hoài nghi, có lẽ Tứ Nương chỉ muốn tự chơi đùa hậu trạch, mình chẳng qua chỉ có tác dụng ‘xe chỉ luồn kim’ mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Mãng bào rất vừa người. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy trên hình thức so với mãng bào của Đại Yến thì thiếu đi rất nhiều sự khí phách, trên chi tiết cũng toát lên vẻ cẩn thận dè dặt, nhưng mặc vào thì cũng không tệ lắm, ngược lại cũng không có ai sẽ để ý lúc này Bình Tây Vương mặc gì cùng với có phù hợp quy củ hay không. ͏ ͏ ͏ ͏

Đẩy cửa, đi ra ngoài, mãi cho đến cửa viện, thấy Trần Tiên Bá mang theo Lưu Đại Hổ và Trịnh Man vẫn đứng giữ ở chỗ đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn Kiếm Thánh, Kiếm Thánh không ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏

Đã từng làm một lần, hiển nhiên Kiếm Thánh không muốn làm lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia, chư tướng đã đến đủ, đang ở tiền thính. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được. ͏ ͏ ͏ ͏

Tướng lĩnh quân Yến tập hợp tại tiền thính. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc Trịnh Phàm đi tới, vừa nãy mọi người còn đang nói chuyện trời đất, bây giờ lập tức nín thở chờ đợi. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương gia ngồi lên thủ toạ. ͏ ͏ ͏ ͏

Chư tướng phía dưới cùng quỳ rạp xuống: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bái kiến Vương gia! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đứng lên đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm bưng chén nước trà đặt bên cạnh, cạo nắp chén một cái, do dự một chút, dù sao không phải do đám người Lưu Đại Hổ mới rót cho mình, bèn không uống, chỉ giả vờ giả vịt. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng khi hắn chuẩn bị đặt chén trà xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Lại thấy trên mặt chư tướng phía dưới đều treo nụ cười này. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm vào Phúc Vương phủ, thật sự không phải vì Phúc Vương phi gì cả, mà là ở một số thời khắc, cưỡi hổ khó xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn phải đi vào, hắn phải ở với Phúc Vương phi một hồi, bởi vì những tướng lãnh và binh lính phía dưới thích ‘nhìn’ thấy cảnh này. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở Lan Dương thành, Trịnh Phàm không cho phép bọn họ đi giết chóc cướp bóc. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở Trừ Châu thành, vẫn không cho phép bọn họ làm vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp