favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2330: Đại Nữ Hài

Chương 2330: Đại Nữ Hài

Như vậy sẽ rất náo nhiệt, sau này mọi người đều không thoát khỏi quan hệ. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nghe vậy, gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Coi như có chút đầu óc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đa tạ Vương gia khích lệ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Khi nào? ͏ ͏ ͏ ͏

- Mở màn từ chính ngọ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cô sẽ đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đa tạ Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm phất tay, Triệu Nguyên Niên hành lễ xin cáo lui. ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi cầm khăn tay qua, nhẹ nhàng giúp Vương gia chùi mép. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhi tử này của ngươi, cũng không tính hoàn toàn vô dụng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân Nguyên Niên đi trước, lại thêm tôn thất Càn quốc trước sau như một kiêng dè, thật ra phiên vương cũng khó, về sau, ngươi làm phụ thân phải chỉ điểm hắn nhiều chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng khá kỳ quái. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước, khi Triệu Nguyên Niên tự xưng ‘hài nhi’, trong lòng Vương gia phát ngán lên được. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng lời giống vậy khi nói ra từ miệng Phúc Vương phi, ngược lại lại khiến người ta cảm thấy có một tư thái khác hoàn toàn. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm buông đũa xuống, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đi dạo quân doanh ngoài thành trước, ở một lúc rồi lại qua đây đón ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, Càn quốc các ngươi có quy chủ quái đản gì vậy, chính ngọ mà khai hí? ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Khai hí bắt đầu cùng với hội chùa, đi chính ngọ là vì trừ tà phù hộ, mưa thuận gió hòa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia đứng dậy, đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Cửa viện. ͏ ͏ ͏ ͏

Ba người Trần Tiên Bá, Lưu Đại Hổ và Trịnh Man cũng đều đứng đó ăn sáng, đồ ăn sáng của bọn họ thì đơn giản hơn nhiều. Lúc Vương gia mới ra tới, bọn họ vốn muốn đi cùng, lại bị Vương gia ý bảo không cần, chọn A Minh tiên sinh và Kiếm Thánh cùng rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta ở lại, là vì bảo hộ vị Vương Thái hậu này sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ vừa cắn màn thầu vừa nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Man cũng cho là như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá lạnh lùng cao ngạo, không tham gia thảo luận. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra, ͏ ͏ ͏ ͏

Ba người này đối với việc tối hôm qua Vương gia nhà mình nghỉ lại Phúc Vương phủ có cái nhìn bất đồng, nhưng chỉ có thể chôn trong lòng, không thể công khai lấy ra thảo luận. ͏ ͏ ͏ ͏

Làm thân binh, chút quy củ ấy mà còn không hiểu, vậy đúng là ngu xuẩn phá chân trời rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Bản thân Trịnh Man vẫn chưa thoát khỏi tập tính của sói con hoang mạc, hắn thấy, giết nam nhân, cướp nữ nhân, đứng ở góc nhìn của Man tộc mà nói, vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa. ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ nhân, dê bò, bãi cỏ, vốn là người có thực lực cường đại mới có tư cách chiếm làm của riêng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong học xã, tuy thành tích không tốt nhưng dù sao cũng đọc không ít sách, hắn phát hiện người Hạ rất thú vị, bên ngoài bọc một lớp da, về bản chất cũng không có gì khác biệt so với Man tộc bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như ác bá ở trên đường cướp nữ nhân về nhà ngủ, đây gọi là cường đoạt dân nữ, sẽ bị phỉ nhổ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nếu cướp một công chúa từ địch quốc về ngủ, sẽ được gọi là anh hùng, ví dụ như… ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ thì rất lạnh nhạt, cha ruột hắn đi sớm, phụ thân bây giờ, khi cưới mẫu thân hắn cũng mang theo hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên, hắn cảm thấy Vương gia thu vị Vương Thái hậu này, lại thêm một Triệu Nguyên Niên đúng là chuyện thường. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá lại cho rằng Vương gia hoàn toàn đứng trên góc độ chính trị và quân sự để lo lắng chuyện này, hôm nay khi đi lấy lương thực làm bữa sáng, hắn cũng cảm giác được bầu không khí nhiệt liệt trong quân doanh. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia nhà mình thật vĩ đại. ͏ ͏ ͏ ͏

Đâu thể nào thật sự vì dung nhan tướng mạo gì đó của một nữ nhân mà tùy ý thu nạp? ͏ ͏ ͏ ͏

Ôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia không dễ dàng mà. ͏ ͏ ͏ ͏

… ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương rất không dễ dàng tuần tra quân doanh ngoài thành xong, lại trở về trong thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Xe ngựa đã sớm chờ chậm rãi đánh ra từ Vương phủ, đang ngồi bên trong là Phúc Vương phi với một thân y phục lộng lẫy. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Nguyên Niên thì đứng bên cạnh xe ngựa. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia không xuống lên xe ngựa, mà là giục tỳ hưu đi tới bên cạnh xe ngựa, gõ một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bên trong ngột ngạt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được. ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi đi ra từ trong xe ngựa, Bình Tây Vương ôm hông nàng nhấc lên, để nàng ngồi nghiêng trước người mình. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi, xem kịch thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Giáp sĩ mở đường, nghi trượng tiến lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai bên đường có không ít bách tính vây xem, khi Vương gia tới, tất cả đều quỳ rạp xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu ngươi không quỳ, có thể, người Yến lập tức giương nỏ hướng về phía ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Dĩ nhiên, cũng không có bầu không khí bị chèn ép rõ ràng, trên mặt một ít bách tính còn treo nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi có vẻ hơi hưng phấn, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật đúng là còn chưa ra khỏi cửa như vậy, Vương gia, chờ trở lại Vương phủ Phụng Tân thành còn có thể tự tại như thế này không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta chưa từng nói sẽ mang ngươi trở về Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi chu mỏ một cái, ‘đại nữ hài’ lộ ra biểu cảm cáu giận, thật ra cũng rất đẹp. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp