Nàng tựa đầu lên ngực Vương gia, ấm ức nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, ngươi cũng không thể ăn sạch lau mép rồi không phụ trách đâu đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu nói ăn, cũng là ngươi ăn mới đúng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây chẳng phải là thiếp chiếm đại lời lớn của Vương gia ngài sao, thiếp thật là giỏi mà. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, rất giỏi đấy, từ khi bản vương mang binh tới nay, tổn thương do quân đội Càn quốc mang tới cho bản vương còn không bằng một cái nuốt này của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia tự cười, không giải thích. ͏ ͏ ͏ ͏
Vị trí của vũ đài là ở trong thao trường của Trừ Châu thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Vũ đài rất lớn, xung quanh còn xây bậc thềm bằng gỗ để người nghe tới ngồi, kiểu này giống như bố cục của đấu trường La Mã cổ trong ấn tượng, thật ra cũng không phải sáng tạo độc quyền, dù sao độ khó kỹ thuật cũng không lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong đã có rất nhiều người. ͏ ͏ ͏ ͏
Dân chúng ở ngoài cùng, không ít người còn có vẻ mặt hơi hưng phấn. ͏ ͏ ͏ ͏
Người Yến tàn bạo, bọn họ biết. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng người Yến tàn bạo thì có liên quan gì tới Bình Tây Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương gia đã tới Trừ Châu thành hai chuyến rồi đấy, mỗi một lần tới, không phải đưa tiền chính là đưa lương. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật hy vọng Bình Tây Vương gia có thể thường đến nhìn một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Càn, là quốc gia văn hoa, nhưng cho dù là văn hoa hay là văn hóa, thật ra không liên quan tới bá tánh lắm, hưởng thụ những thứ này thật ra là tầng lớp sĩ phu. ͏ ͏ ͏ ͏
Về mặt bản chất, cũng không có sự khác biệt gì với quý tộc Sở quốc, đơn giản là tầng lớp được lợi thay một lớp da, còn nữa, văn nhân của Càn quốc động một tí là thích hô to ‘vì bách tính chờ lệnh’, mặt ngoài thì đúng là so với quý tộc Sở quốc hở tí là ‘nô tài’, ‘tiện dân’ còn cao cấp hơn không ít. ͏ ͏ ͏ ͏
Sự giàu có của Càn quốc nằm ở Giang Nam. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà bách tính phương Bắc của Càn quốc, theo lý thuyết, điền kiện khí hậu điều kiện địa lý ít nhất tốt hơn Yến quốc rất nhiều, Ngân Lãng quận nằm phía cực Nam của Yến quốc được xưng là tiểu Giang Nam, nhưng nơi xa nhất phương bắc của Càn quốc thì sao. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng thứ nhất thuế má và lao dịch của Càn quốc vẫn rất nặng, thứ hai, số lượng hệ thống trọng trấn Tam Biên có thể khiến quân thần Đại Yến vô cùng nhức đầu, hàng năm cắn nuốt thuế ruộng và nhân lực vân vân, đều là một khoản có con số thiên văn. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà những thứ này, đại đa số thật ra đều do bách tính của các quận phía bắc Càn quốc gánh chịu. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, buồn cười là, ngay cả người Yến quốc cũng hiểu, Giang Nam Càn quốc có thể nói là nơi giàu có thật sự, nhưng triều đình Càn quốc trên phương diện thu thuế má và trưng tập sức dân, giữa nam bắc gần như không có khác biệt gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Hay nói cách khác, Giang Nam giàu có vô cùng vẫn chưa mang đến cho Càn quốc sự truyền máu vốn nên tương đương, không phải không có quan gia muốn cải biến cách cục này, nhưng cùng với việc các gia tộc Giang Nam nương theo khoa cử để quật khởi, từng bước trở thành ‘giai tầng thế tập’ cùng loại với quý tộc Sở quốc, người phát ngôn trên triều đình chất thành từng hàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ai dám đưa ra cải cách đối với việc thu thuế, cho dù bản thân quan gia có ý này, cũng sẽ có một đoàn người ‘liều mình vì nghĩa’ tre già măng mọc thượng tấu ngăn cản, thậm chí là bóp chết, lý do cũng rất cao thượng: ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia, chớ có tranh lợi với dân! ͏ ͏ ͏ ͏
May những năm trước quân Yến xuôi Nam đánh tới Kinh Thành, một lần kéo xuống da mặt Càn quốc, vị quan gia kia cũng có thể thuận thế vặt ngã mấy vị lão tướng công. ͏ ͏ ͏ ͏
Trợ cấp trên giấy tờ của binh khí, bị gạt bỏ không ít mờ ám. Mấy gia tộc Giang Nam Càn quốc rất sợ sau này quân Yến sẽ tiếp tục xuôi Nam, vì vậy coi như là nhả ra chút ít, lúc này mới khiến cho triều đình Càn quốc có năng lực đi huấn luyện tân binh, đồng thời cũng có thể dùng hệ thống phòng ngự của phương Bắc Càn quốc, ít ra vẫn có thể được xây dựng lại trên nền móng cũ. ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể nói, lần xâm lược lúc trước của Yến quốc ở một trình độ nhất định nào đó là đang giúp Càn quốc tự mình sửa chữa, cũng không trách tiên hoàng Yến quốc từng lo lắng nếu cho Càn quốc quá nhiều thời gian, về sau muốn đánh hạ thì phải phí càng nhiều công sức hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm vốn cũng có lo lắng như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng vừa nhìn Lan Dương thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại thêm một màn trước mắt nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Sự lo lắng đó lập tức tan nhẹ đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều quan viên cũng tới, cơ bản đều mặt quan phục, cẩn thận dè dặt mà ngồi đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi Trịnh Phàm xuất hiện, bọn họ có đứng dậy nịnh hót hành lễ, có một số thì luống cuống tay chân, số ít thì ngồi vòng ngoài, không đứng dậy, mà trên mặt lại lộ vẻ khinh thường căm giận, đây cũng xem như là ‘huyết dũng dư thừa’ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu kêu bọn họ mắng ra miệng, vậy đương nhiên là không thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Phiền Lực phụ trách công việc trấn áp Trừ Châu thành, nhưng biết làm sao được, tòa thành sớm có kinh nghiệm này thật biết điều, việc này cũng khiến cho đòn phủ đầu của Phiền Lực rất là tịch mịch. ͏ ͏ ͏ ͏