favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2334: Không Có Nam Nhi Sao?

Chương 2334: Không Có Nam Nhi Sao?

Thấy ánh mắt của Bình Tây Vương quét tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Một đám quan viên sợ hãi đến đều quỳ tạp trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia, chuyện không liên quan đến bọn ta, chuyện không liên quan đến bọn ta mà. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia, bọn ta không biết chuyện này, không biết chuyện! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thích khách không phải chúng ta phái, không phải… ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Phúc Vương phi cũng cầm lấy tay Trịnh Phàm, dựa vào Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Nguyên Niên cũng lại gần, muốn đứng bảo vệ trước người Trịnh Phàm, nhưng lại lo liệu động tác này của mình có quá lớn không. ͏ ͏ ͏ ͏

Đột nhiên, ͏ ͏ ͏ ͏

Mặt Bình Tây Vương gia hướng lên trời, ͏ ͏ ͏ ͏

Cười lên hai tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ha ha… ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, lại thở dài một hơi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại Càn này, nào còn còn mặt mũi đứng thẳng ở chỗ này? ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương gia nhìn quanh bốn phía, cười cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bản vương không sao. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất thời, chư vị đại nhân ở đây đều thở phào một hơi nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏ ͏

Hôm nay có thể ngồi ở đây, không quan tâm ngoài miệng lòng vòng thế nào, cũng không quan tâm trên mặt thường treo điệu bộ khinh thường gì, trong xương thật ra đều đã mềm nhũn. ͏ ͏ ͏ ͏

Có lẽ bọn họ ôm ấp đủ loại tình cảm, có lẽ trong đó cũng có quan lại có tài cán, có thanh quan, thậm chí từng viết không ít văn chương nói về việc báo quốc, sống chỉ vì dân. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng một từ ‘sợ chết’, thật ra ở thời khắc mấu chốt có thể phủ định hết tất cả. ͏ ͏ ͏ ͏

Tâm mọi người đều đã trải qua một hồi sóng to gió lớn, lúc lên lúc xuống, dưới một câu ‘không sao’ của Bình Tây Vương, rốt cuộc đạt được sự thả lỏng nào đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu Vương gia bị đâm trúng, dù chỉ bị thương, chư vị ở đây đều sẽ không có kết quả tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương gia lui về sau hai bước, lại ngồi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Vốn Phúc Vương phi hẳn là ngồi bên vị trí tay phải của Vương gia, Vương gia lại đưa tay trái ra, chỉ chỉ bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá hiểu ý, lại mang đến một cái ghế dựa, đặt ở nơi này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đỡ nàng đứng dậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá và Lưu Đại Hổ tiến lên, nâng nữ thích khách dậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Không chờ phân phó thêm, Trần Tiên Bá đã đỡ thích khách đi hướng ghế dựa đó, Lưu Đại Hổ rõ ràng là chậm một nhịp, hai người một người lôi một người kéo, nữ thích khách bị kiếm khí của Kiếm Thánh gây thương tổn đến tì tạng lại phun ra một búng máu. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh ở một bên có hơi bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ lúc thiếu niên ngư dân Yến địa này trở thành thân vệ, thật sự là, hàng so với hàng, càng ngày càng vứt đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ thích khách bị đặt trên ghế, hai tay gác lên vị trí tay vịn, Trần Tiên Bá đứng sau người, một tay đặt lên bả vai của nữ thích khách để có thể tiếp tục giữ vững tư thế ngồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia đưa tay chỉ những con hát đang quỳ tạp trên đài, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục múa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia có lệnh, tiếp tục! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiếp tục, không nghe thấy sao! ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới lời quát lớn và thúc giục của đám giáp sĩ, các con hát bắt đầu lần nữa tiến hành diễn xuất. ͏ ͏ ͏ ͏

Vẫn là vở kịch vừa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng bởi vì khôn đán sắm vai Thái tổ Càn quốc đã ngồi phía dưới, vì vậy trên vũ đài lại chọn ra một người mặt đỏ, thay thế nhân vật này. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng không biết diễn tiếp như thế nào, nhưng chính là đánh rồi nhảy rồi hát. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra các con hát trên đài đều đã hơi bối rối, chỉ dựa vào bản năng tiếp tục ầm ĩ trên đài, bên tấu nhạc cũng thỉnh thoảng gặp phải một ít hỗn loạn, nhưng rất nhanh là có thể điều chỉnh lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia thỏa mãn gật đầu, ͏ ͏ ͏ ͏

Nghiêng người sang, ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn nữ thích khách ngồi bên cạnh mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Đưa tay, ͏ ͏ ͏ ͏

Cầm lấy một khối bánh, đưa tới miệng nữ thích khách, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ăn chút? ͏ ͏ ͏ ͏

Thương thế của nữ thích khách rất nặng. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc dù Kiếm Khách không khoa trương đến trực tiếp mở nhị phẩm, nhưng dù không phải nhị phẩm thì Kiếm Thánh cũng là một trong tứ đại kiếm khách năm đó đấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu bây giờ không dành thời gian trị liệu, tính mệnh của nàng tất nhiên khó giữ được. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng không phải Ngân Giáp vệ, thật sự không phải, bởi vì ám sát của Ngân Giáp vệ không thể nào vội vàng làm theo hứng thú như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng thật sự chỉ là một… nghĩa sĩ, một nghĩa sĩ rất thuần túy. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù là nghề nào, một người thuần túy đều đáng giá được tôn trọng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là ở đây, dưới sự vây quanh của đám ‘mặt người dạ thú’, trên người nữ nhân này son phấn vừa dày vừa nặng, nhưng lại giống như là một luồng gió sạch trong Đại Càn già nua cằn cỗi này. ͏ ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc, người ngửi được ngọn gió này lại là Vương gia Yến quốc, thân là kẻ xâm lược một phương. ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ thích khách nhìn Trịnh Phàm, nàng vừa chống lại sự đau đớn không ngừng truyền tới trên người vừa nghiến răng nghiến lợi như cũ. ͏ ͏ ͏ ͏

Rốt cuộc là luyện hí từ nhỏ, lại thêm dù sao cũng là một thân nữ nhi, dưới tình huống sinh mệnh đang trôi đi, thân thể tất nhiên khó tránh khỏi suy yếu, cái ‘nghiến răng nghiến lợi’ này cũng biến thành khó mà hung ác nổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy nàng không ăn, Vương gia thả bánh về mâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Đầu ngón tay chà chà. ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi đặt khăn lụa của mình vào tay Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp