favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2338: Chết

Chương 2338: Chết

Ta là Vương gia, không cần thiết phải lừa tiểu cô nương như ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn… cảm ơn… ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngoan. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Kiếm Thánh mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hiện tại phong bế khí mạch của nàng, còn có cơ hội cứu về. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi muốn cứu nàng sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Xem ý của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia cười, không nói gì, mà là một lần nữa ngồi thẳng, nhìn về trên đài. ͏ ͏ ͏ ͏

Những người khác đều lui ra một chút, không quấy rầy Vương gia xem kịch. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà lúc này, ͏ ͏ ͏ ͏

Kịch bị làm cho loạn cào cào trên đài bị sơ qua một lần, đổi thành một chuyện xưa vui vẻ hơn chút, đang biểu diễn tiếp, không còn là bản lúc trước kia nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này đây, ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương nhìn rất chăm chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới bầu không khí này, tất cả những người khác ở đây ngay cả ho khan cũng phải dùng ống tay áo che miệng mình, giống như phát ra âm thanh cao chút thôi cũng là một tội cực kỳ lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Xuất diễn lần hai, Bình Tây Vương chăm chút xem hơn phân nửa bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng khi đến phần cuối, cũng là phần đặc sắc nhất sắp đến. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia từ trên ghế đứng dậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Xoay người. ͏ ͏ ͏ ͏

Không chút lưu luyến rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ thích khách vốn ngồi trên ghế bên tay trái của Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏

Đầu nàng đã cúi về phía bên phải của người. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng, ͏ ͏ ͏ ͏

Chết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Rời khỏi thao trường nơi có vũ đài, Bình Tây Vương gia vẫn chưa chọn trở về Phúc Vương phủ, mà là trực tiếp ra khỏi thành, trở về đại doanh ngoài thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngủ một đêm trên giường tốt, nhìn lại soái trướng có vẻ nghiêm túc thật ra đơn sơ của mình một cái, Vương gia lắc đầu, thở dài, rồi cười cười. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại Hổ, ngươi đi hỏi gánh hát nhỏ kia, nếu bằng lòng rời đi cùng chúng ta thì rời đi, không muốn cũng không sao. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, Vương gia! ͏ ͏ ͏ ͏

Chờ sau khi Lưu Đại Hổ ra khỏi soái trướng, Kiếm Thánh ở một bên mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn đi hỏi, có thể sẽ không muốn. ͏ ͏ ͏ ͏

Đổi Trịnh Man suýt nữa thì có khuôn mặt rất dã man, đổi sang Trần Tiên Bá oai hung hơn chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Gánh hát kia đại khái sẽ cho rằng Vương gia yêu lẫm kịch, nếu bọn họ không đi, người Yến sẽ tức giận giết người, hoàn toàn không có lựa chọn không đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng tướng mạo Lưu Đại Hổ thành thật, trong xương cũng thành thật, trên chiến trường chắc chắn sẽ thề sống chết bảo vệ Vương gia, nhưng trong ngày thường, khó tránh khỏi có cảm giác không đủ sức uy hiếp. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia còn bỏ thêm câu ‘không sao’ vào, có lẽ Lưu Đại Hổ sẽ đi qua thương lượng thật. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bản vương cho bọn họ cơ hội, nữ nhi bọn họ ám sát bản vương, chẳng lẽ bản vương còn phải cung phụng cho bọn họ, kêu khóc để bọn họ theo ta giữ mạng mới được? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng đúng. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia nâng chung trà lên, thổi thổi, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão Ngu, cảm giác thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm giác gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm giác dọc đường đi tới nơi này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng được, phong cảnh cảnh tượng của Càn địa đúng là không tệ, ta từng đi qua Giang Nam, phong cảnh đẹp hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi biết cái ta hỏi không phải điều này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Trước đây cảm thấy, gia thần ba nhà Tấn Địa đều có ánh mắt thiển cận, chỉ lo xa hoa lãng phí hưởng thụ, nhưng khi thật sự chạm tới căn bản của bọn họ, bọn họ sẽ biết hăm hở phản kháng. ͏ ͏ ͏ ͏

Người Yến bắt Hách Liên gia và Văn Nhân gia, trên căn bản là đã đánh tan tinh nhuệ của hai nhà này, đánh hạ địa bàn. ͏ ͏ ͏ ͏

Tư Đồ gia ở Tuyết Hải quan, sau khi gần như vỡ tan, trước khi chết Tư Đồ Lôi còn có thể ra sức đánh một kích. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng người Càn này… ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho nên triều đình đối với Tấn địa, mới có thể đối xử bình đẳng, trên cơ bản, người Tấn và người Yến có lẽ sẽ có thành kiến phân chia, nhưng trên mặt thi hành chính trị, thật ra hai đất Lương Tấn, ngay từ đầu đã gần như ngang hàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì triều đình sợ người Tấn nổi dậy phản kháng, không muốn biến Tấn địa thành vùng bũn triều đình không thể không sa vào. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu ngay từ đầu chính là diệt Càn quốc, việc trưng thu và đòi hỏi với Càn địa, tuyệt đối sẽ có trình độ cao hơn so với Tấn địa nhiều, bởi vì sự phản kháng của người Càn có thể khống chế được. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi bầy sói đòi hỏi với bầy dê, sẽ càng không kiêng dè sợ sệt gì. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không nghĩ tới, triều đình thi chính cũng sẽ bắt nạt kẻ yếu? ͏ ͏ ͏ ͏

- Từ xưa đến nay đều là trẻ con biết khóc có kẹo ăn, dám phản và không dám phản. Phản có thể rất nhanh bình định và rất khó bình định, cũng hoặc là căn bản không bình định được, sự khác biệt giữa những thứ này, thật ra quá lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Giống như ngươi và Tấn đông. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng lúc trước ngươi mới nói với Kinh Nương kia, người Yến và người Càn thật ra không khác nhau gì cả. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng sự tiêm nhiễm của tầng trên đối với tầng dưới, cho dù là nạo xương bỏ độc, cũng chắc chắn sẽ không phục hồi như cũ trong một sớm một chiều được. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ngươi mang binh ra Nam Môn quan, lại mang binh tới nơi này, là vì điều gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đã qua mấy năm rồi, cho nó thêm mấy năm nữa, đã sớm không phải một sớm một chiều là có thể hình dung. Có lẽ, năm năm? Mười năm? ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp