favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2341: Không Nói Võ Đức

Chương 2341: Không Nói Võ Đức

- Hẳn là một đại về vườn của Càn quốc, thậm chí là... Một tướng công nào đó. Hàn tướng công sao? Tiên Bá, gọi Triệu Nguyên Niên tới đây. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Nguyên Niên bị gọi tới, sau khi xem qua chiến thư, lập tức cho ra đáp án: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hồi Vương gia, chính là Hàn tướng công. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chính là vị hại chết Thứ Diện tướng công kia? ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Nguyên Niên sửng sốt một chút, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bên trong thật ra có nguyên do, nhưng, Vương gia cũng có thể lý giải như vậy, đúng là vị kia. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bao nhiêu tuổi rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hẳn là, đã qua tuổi lão niên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho nên, chủ soái nhánh quân Càn kia, là một vị… quan văn hơn tám mươi tuổi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia, tính khí của Hàn tướng công vẫn luôn gấp gáp cương liệt, dù cho năm đó bởi Vương gia ngài vào Càn, dẫn đến quan gia tìm được cơ hội cho về vườn, ở bên ngoài cũng thường dâng thư cho quan gia nói thẳng quan gia cầm quyền có tội. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cương liệt gấp gáp, bản vương nhìn ra, không cương liệt không gấp gáp, cũng không làm được chuyện hạ chiến thư muốn cùng bản vương quyết chiến. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi công Càn lần trước, sau khi binh mã Tam Biên Càn quốc không có cách nào về giúp, binh mã địa phương bị đánh tan từng tốp từng tốp, các quận Càn quốc đều xuất hiện nghĩa quân do quan viên địa phương tổ chức, vào kinh Cần Vương. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ lại thì chắc là vị Hàn tướng công này đã dùng danh vọng và thân phận của chính hắn, nói không chừng trong tay còn có thứ đồ như thượng phương bảo kiếm gì đó, cưỡng chế điều quận huyện ở quê hương của hắn tổ chức nhánh binh mã này, muốn tới chặn đường mình. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiên Bá, đặt bút cho bản vương một phong thư hồi âm, nói chuyện quyết chiến, bản vương đáp ứng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

Đánh hay không, khi nào đánh, có muốn đánh dựa theo ước định hay không, Trịnh Phàm còn chưa nghĩ ra, nhưng cũng không trở ngại đến việc cứ đồng ý trước đã. ͏ ͏ ͏ ͏

Cái gì mà hứa hẹn, tiết tháo, có lòng bác ái vì người quên mình, ở trên chiến trường ngươi lừa ta gạt, không đáng nhắc tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ là. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi phong thư này của Bình Tây Vương đưa đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc chạng vạng. ͏ ͏ ͏ ͏

Quân doanh phía Bắc lại phái tới một vị sứ giả đưa tới phong thư thứ hai. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá mở thư ra, đưa đến trước mặt Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia nhìn thư. ͏ ͏ ͏ ͏

Lập tức lại quay đầu nhìn về phía Kiếm Thánh đứng bên cạnh, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cảm thấy nhân phẩm của ta, lại trở về rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh hơi nghi hoặc một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia vỗ vỗ phong thư, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải ngày mai quyết chiến sao, Hàn tướng công hẹn ta ngày mai cho hai quân gặp mặt trước trận. Hơn nữa còn ghi chú, dựa theo cổ lễ, có thể chọn một người cầm cờ đi theo. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây thật ra giống như hai quân giao chiến không chém sứ giả vậy, là một loại lễ tiết bao nhiêu năm truyền thừa xuống ước định mà thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng vào những năm trước đây, lễ tiết này đã bị một người làm cho nhục nhã đến lăn trên đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng lúc này. ͏ ͏ ͏ ͏

Cùng một người, lại nhận được cùng một lời mời. ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão Ngu à. ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao, ngươi lại muốn ta làm người cầm cờ của ngươi, trước trận chém một lão nhân hơn tám mươi tuổi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi không đi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không muốn đi, năm đó chém giết Cách Lý Mộc, ngược lại có thể nói là bỏ tiểu tiết vì đại nghĩa, bây giờ thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ôi, cái này không thể được, ngươi phải đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương gia dùng sức vỗ bàn, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu là lão già kia không giảng võ đức xấu cực kì, người cầm cờ bên cạnh là Bách Lý Kiếm, vậy ta làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ đi lấy cho phụ thân ngủ ở sát vách soái trướng một túi trà lạnh. Trà lạnh dùng lá trà thêm vào đường đỏ để nấu, còn thả thêm chút lá bạc hà, để lạnh rồi uống vào là thấy ngọt lịm, mỗi ngày nó sẽ lấy hai lần cho phụ thân mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia không hay uống trà lạnh, nói một cách chính xác, Vương gia không thích ăn ngọt. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia nói, Tấn đông cũng không thiếu bách tính sống còn có hơi gian nan, cuộc sống còn không tới nỗi ngọt ngào được, đường này của hắn, nuốt không trôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Đối với lời này, Lưu Đại Hổ tin. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, ai có thể chống lại sự hấp dẫn của đường chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, Lưu Đại Hổ rón rén đi vào soái trướng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá ngồi trước đèn phê duyệt tấu chương, thật ra đều đã phê xong rồi, sau nửa đêm sẽ được binh truyền tin đưa xuống, nhưng Trần Tiên Bá vẫn xem lại lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ lấy một mâm bánh màn thầu nướng cho Trần Tiên Bá, đặt tới trước mặt hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá thả tấu chương xuống, dịch ra một chút khoảng trống, cầm lấy miếng bánh, dùng tay bưng, miệng cẩn thận cắn một miếng nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

Miếng bánh màn thầu nướng giòn, dễ dàng cắn ra tiếng, nhưng cách một tấm rèm phía sau, Vương gia đang ngủ, hắn không muốn phát ra động tĩnh quá lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Vốn ăn miếng bánh cần quẹt tương, loại đại tương binh lính dung lúc ăn cơm, nhưng bởi vì sẽ có mùi, thế nên Lưu Đại Hổ cũng không quẹt. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ ngồi xuống, dùng khăn tay hơi ướt treo bên hông xoa xoa tay, cẩn thận cầm lấy tấu chương bắt đầu lật xem. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp