Hắn xem vấn đề cùng sự việc trên tấu chương xong còn sẽ xem câu trả lời của Trần Tiên Bá, vậy nên xem rất chậm. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra, Lưu Đại Hổ có thể được Trịnh Phàm bổ nhiệm, giữ ở bên cạnh làm thân vệ, tuyệt đối không chỉ bởi vì hắn là nhi tử của Kiếm Thánh. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất đơn giản, nếu như muốn trói chặt Kiếm Thánh ở bên cạnh để bảo vệ mình, lại giữ nhi tử của hắn ở bên cạnh, thời khắc mấu chốt, Kiếm Thánh đến cùng sẽ bảo vệ nhi tử của hắn hay là Bình Tây Vương? ͏ ͏ ͏ ͏
Thật muốn dìu dắt, rất sớm đã ném đến dưới tay tướng lĩnh nào đó để rèn luyện cũng có thể rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Giữ ở bên cạnh, là bởi vì Lưu Đại Hổ kiên định. ͏ ͏ ͏ ͏
Đầu óc ngốc, đó là xem so với ai, so với Trần Tiên Bá, loại cấp bậc yêu nghiệt ngay cả thế tử Trấn Bắc Vương cũng bị hào quang của hắn áp chế này, con cái nhà ai cũng đều có vẻ không thông minh. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng loại này kiên định, là rất hiếm có. ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương từng có sầu lo trong nháy mắt, chờ sau khi Trần Tiên Bá trưởng thành có thể một mình đảm đương một phía, liệu sau đầu hắn sẽ có ra phản cốt không? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng đối với Lưu Đại Hổ, Vương gia chưa bao giờ có tí ti hoài nghi, đứa nhỏ này, chỉ cần mình cần, vẫn sẽ cầm đao đứng trước mặt mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngoài soái trướng, ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Man đã ngủ, ngáy khò khò. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà ở một bên khác của màn che, Bình Tây Vương đang ngủ bỗng nhiên nhíu lông mày. ͏ ͏ ͏ ͏
Cùng lúc đó, hòn đá màu đỏ bị đặt ở bên giường dựng đứng lên, một thân trẻ nhỏ hình màu đen chậm rãi hiện lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Hoàn nghiêng đầu, ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn phụ thân ruột thịt đang ngủ, ͏ ͏ ͏ ͏
Hình như rất là do dự. ͏ ͏ ͏ ͏
Phụ thân hắn nằm mơ, dường như giấc mộng còn không quá tốt, nhưng không có liên quan gì tới hắn, không phải hắn giở trò. ͏ ͏ ͏ ͏
Theo lý thuyết, khi một người đang nằm mơ thấy ác mộng, ngươi nên đi đánh thức hắn, cũng chính là… ‘giải cứu hắn’. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Ma Hoàn càng rõ ràng, có một ‘sát vật trời sinh’ như hắn vẫn luôn làm bạn, tai họa bình thường thậm chí là tâm tư hỗn loạn, cơ bản đều không thể quấy nhiễu đến phụ thân hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Giống như là dã nhân của cánh đồng tuyết ở Tấn địa khi qua mùa đông, chỉ cảm thấy mùa đông này, thật là ôn hòa ấm áp. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, ͏ ͏ ͏ ͏
Phụ thân hắn không nên làm ác mộng mới đúng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại làm, ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể hay không… ͏ ͏ ͏ ͏
Tính cách của Ma Hoàn rất thô bạo, đây là bẩm sinh, nhưng đây cũng không có nghĩa hắn là một đứa nhỏ ngu xuẩn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đứa nhỏ ngu xuẩn cũng không làm được chuyện lén lén lút lút ‘quỷ công buộc garô’ cho phụ thân ruột thịt của mình trong nhiều năm. ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Hoàn nghiêng người, hình như nhìn một cái hai con hàng khờ ngồi bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tên khờ đang xem tấu chương rất chăm chú. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tên khờ hình như không khờ như vậy đang gặm miếng bánh, khí huyết trên người dâng trào. ͏ ͏ ͏ ͏
Hình như, hai tên này vào lúc này không có tác dụng gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Hoàn không đi gọi người. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà là bay tới trên giường, ͏ ͏ ͏ ͏
Cúi người xuống, ͏ ͏ ͏ ͏
Vươn ra bàn tay nhỏ bé, ͏ ͏ ͏ ͏
Đặt trên trán phụ thân ruột của mình ͏ ͏ ͏ ͏
… ͏ ͏ ͏ ͏
Ta đang nằm mơ sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra Trịnh Phàm đã ý thức được mình đang nằm mơ, hiện tại hắn đang đứng ở một vùng đất hoa thơm chim hót, bốn phía cỏ xanh như tấm đệm, thơm ngát nức mũi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nhớ tới mình ở nơi nào, hiểu được mình hiện tại đang đánh trận, không thể nào xuất hiện tại nơi này, nhưng khi hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy bóng người ngồi trên sườn núi quay lưng về phía mình, Trịnh Phàm lại cố ý không để cho ý thức của mình đi cưỡng chế đánh vỡ giấc mộng này. ͏ ͏ ͏ ͏
Nằm mơ, như lặn xuống nước. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi ngươi ý thức được mình đang nằm mơ, kế tiếp đại khái chính là bị sức nâng đẩy ra mặt nước, cũng chính là… thức tỉnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng có vài người, là có thể khống chế giấc mơ mình kéo dài, Trịnh Phàm, càng có thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây cũng không phải bởi vì Trịnh Phàm có điều gì khác hẳn với người thường trên phương diện tinh thần lực, Người Mù là tinh thần lực giả, hắn không phải. ͏ ͏ ͏ ͏
Nguyên nhân ở chỗ Ma Hoàn từng nhiều lần bám lên mình, thật ra đây vốn là một loại phương thức tinh thần mạnh mẽ kích thích thân thể, bởi vì sau mỗi lần bị bám lên, thực lực của Trịnh Phàm vẫn được quyết định bởi bản thân hắn, chỉ có điều Ma Hoàn có thể mang ý thức cùng với kinh nghiệm chiến đấu của hắn bao trùm lên, do đó đạt đến hiệu quả vượt xa người thường phát huy mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bất luận người nào bị quỷ bám lên người, hết lần nay đến lần khác tóm lại sẽ xuất hiện một ít biến hóa, giống như đường sông không ngừng bị lũ lụt xung kích, nó sẽ mở rộng ra một cách tự nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm không cách nào sử dụng tinh thần lực, nhưng sự kiên cường dẻo dai của tinh thần lực đã rất đáng sợ, ít nhất bên trong ‘ý thức’ của mình, có thể khống chế càng nhiều thứ hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Cất bước, hắn bắt đầu đi lên sườn núi. ͏ ͏ ͏ ͏