Sườn núi không cao, nhưng lúc đi lên rất mệt, không khí hình như cũng đang trở nên càng ngày càng mỏng manh, hắn cũng bắt đầu thở dốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì, gần như chính là nhấc từng bước từng bước chân lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm đi tới trên sườn núi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghiêng mặt sang, ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn về phía người ngồi ở trên sườn núi kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa hay, người kia cũng xoay đầu lại vào lúc này. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhìn thấy được… chính mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng, ͏ ͏ ͏ ͏
Người ngồi trên sườn núi này, có khuôn mặt giống hắn y như đúc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi rất thất vọng? ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm ngồi xuống, thở hổn hển, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có hơi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy người ngươi muốn gặp, là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm không trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết, người ngươi muốn nhìn thấy, là Tĩnh Nam Vương. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm vẫn không trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng đây là giấc mơ của ngươi, giấc mơ của chính ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, ở trong mộng của ta, ta không thể nhìn thấy người khác sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có ý nghĩa gì chứ? Mặt của ta, đương nhiên có thể biến thành khuôn mặt của những người khác, Tĩnh Nam Vương, Trấn Bắc Vương, tiên hoàng, Cơ lão lục. ͏ ͏ ͏ ͏
Thậm chí, ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương, Hùng Lệ Thiến, Liễu Như Khanh, thậm chí, Phúc Vương phi, cũng có thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi muốn nhìn không? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng ngươi thấy rồi, thì có ý nghĩa gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Trên bản chất, ngươi thấy, vẫn là ta, cũng là chính ngươi, đơn giản chỉ là đổi một lớp da, ở trong giấc mơ của mình, cũng không cần lừa mình dối người thế. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta mẹ nó ở trong giấc mơ của mình bị chính bản thân mình giáo huấn? ͏ ͏ ͏ ͏
- Rất kỳ quái sao? Lời của ta, vốn là lời của ngươi, nhưng thật ra ngươi đang tự nói với ngươi mà thôi, ta vốn là một phần của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cuộc đối thoại này quá khuôn sáo cũ rích, sau đó ngươi hẳn là lại tiếp tục nói ngươi là tâm ma của ta, là một ta khác do ta tách ra, vậy ta đúng là muốn nôn ra. ͏ ͏ ͏ ͏
- Một võ phu như ngươi, nơi nào có tâm ma? Ngươi xứng sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệt! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng chính là lúc mới bắt đầu, trong doanh dân phu ở hoang mạc, A Trình và Tam nhi bắt mấy con cá để cho ngươi khai đao, lần đầu tiên giết người, ngươi thất thần mấy lần. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng ngươi còn nhớ rõ không. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi máu tươi của người Man kia bắn lên trên mặt ngươi, ngươi còn liếm nữa, mùi máu tươi này, lúc đó có lẽ ngươi còn cảm thấy khá ngon đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần đầu tiên giết người, giống như lần đầu tiên khai bao vậy, luôn cảm giác mình lập tức đã trở nên trưởng thành hơn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần đầu tiên thất thần, cũng chẳng phải là một đêm Điền Vô Kính tự diệt cả nhà đó sao, nhưng điều ngươi kinh ngạc chính là người chết à? Ngươi bị ác mộng quấn lấy, là vì câu nói kia của Điền Vô Kính: Bắt đầu từ Điền gia ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Về sau, con đường của ngươi, thật ra rất thuận buồm xuôi gió. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao ở bên cạnh ngươi, có bảy Ma Vương. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ cho dù phụ tá một con lợn, cũng có thể phụ tá ra hiệu quả. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có bệnh không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi gấp à? Hà tất gấp gáp chứ? Ta nói cái gì, thật ra vốn là ý nghĩ trong lòng ngươi, đương nhiên, so với một con lợn, ngươi làm được xuất sắc hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra, ngươi đã rất lợi hại, cũng rất ưu tú, quay đầu nhìn lại ngươi lúc ở khách sạn Hổ Đầu thành, nhìn lại ngươi hiện tại, quay đầu nhìn lại quan hệ giữa ngươi và những Ma Vương kia trong quá khứ, lại nhìn quan hệ hiện tại giữa các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi đã càng ngày càng nắm giữ được nhiều quyền chủ động, cũng bắt đầu chậm rãi trở thành chủ thượng chân chính về mặt ý nghĩa của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Vương, ͏ ͏ ͏ ͏
Đều vì ngươi mà mang thai, chuẩn bị vì ngươi sinh con rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không tin đây là lời trong lòng đối với Tứ Nương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cần phải lừa ngươi sao? Cần phải lừa gạt chính ta? Lúc Tứ Nương nói muốn vì ngươi sinh con, trong lòng ngươi càng nhiều, thật ra là loại cảm giác thành tựu về dục vọng chinh phục của nam tính. ͏ ͏ ͏ ͏
- Giấc mơ này, ta không mơ nữa, ta lần đầu tiên cảm thấy, mình là một tên ngu ngốc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nội tâm con người, sao có thể thật sự sạch sẽ được? Cho dù là trẻ nhỏ, nhìn như đơn thuần, nhưng lúc nó đùa bỡn con kiến trên đất, vậy tàn nhẫn biết bao? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn thẳng vào nội tâm, đúng là một loại thống khổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì lúc bình thường, ngươi căn bản không cách nào phát hiện, sâu trong nội tâm ngươi, thế mà lại cất giấu nhiều sự dơ bẩn như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng trong lòng nghĩ gì, thật ra chỉ là phụ, phải xem ngươi cuối cùng là đang làm gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi vẫn luôn làm rất khá, thật đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn có, ngươi đối với Tứ Nương, cũng là thật lòng, đối những nữ nhân khác, còn kém quá nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt khác, vị Phúc Vương phi gần đây, khi nàng nói để Triệu Nguyên Niên đứng đợi ngoài phòng, trong lòng ngươi thật ra rất có loại xúc động nóng lòng muốn thử, điều này có thể so với cái gì làm mặt trước mặt phu… ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngậm miệng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta hiểu cảm thụ của ngươi, tự ngẫm lại thì bỗng nhiên xuất hiện một người nói với ngươi, dù cho người này cũng là bản thân ngươi, cảm giác hoàn toàn khác nhau, đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
Giống như là, ảnh chụp một bức phác hoạ, khi ngươi chăm chú nhìn nó, ngươi sẽ càng nhìn càng cảm thấy xa lạ. ͏ ͏ ͏ ͏