Giống như trước đây khi ngươi vẽ truyện tranh ‘Ma Hoàn’, từng viết một tình tiết thế này. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi Ma Hoàn nhìn mình trong gương, ͏ ͏ ͏ ͏
Nó cảm nhận được một loại… sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, ͏ ͏ ͏ ͏
Trên màn trời, xuất hiện từng đám mây đen, ngay sau đó, hiện ra một khuôn mặt trẻ nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Hoàn, đi vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nhìn thấy hai người ngồi trên sườn núi, ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Ma Hoàn tức giận. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếp theo, Ma Hoàn đi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cho là phụ thân chết tiệt của mình xảy ra chuyện chết tiệt gì, ͏ ͏ ͏ ͏
Kết quả là phụ thân này, đang chơi đùa với chính mình, ͏ ͏ ͏ ͏
Tiện thể, dọa cho nhi tử của hắn đến sợ quá trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Hoàn tức giận. ͏ ͏ ͏ ͏
Trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, tại sao ta phải mơ giấc mơ này? ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì trong lòng ngươi có nghi ngờ, có sợ hãi, đây là lần đầu tiên ngươi đường hoàng ra dáng lấy thân phận đại soái điều hành quân đội dông như vậy xuất chinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Không có Tĩnh Nam Vương, cũng không có Lương Trình. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi xuất phát, thật ra ngươi đã hơi luống cuống, ngươi sợ mình quá mức tự tin. ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì ngươi đã thắng rất nhiều rất nhiều lần, ngươi đã không thua nổi nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Không thua nổi, xưa nay không phải Yến quốc, mà là chính ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là cuộc đời thứ hai của ngươi, cũng là cuộc đời ngươi muốn nắm lấy cho thật tốt, muốn phải cố gắng sống cho trọn vẹn, ngươi không muốn dính phải vết nhơ gì trong cuộc đời này. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở Triệu địa, Lương địa, đối mặt với liên quân Càn Sở co đầu, ngươi thật ra không có biện pháp nào phá cục, dù cho thoạt nhìn ngươi trí tuệ vững vàng, nhưng trong lòng ngươi, thật ra đang nôn nóng. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi lựa chọn con đường đi bình thường nhất trong số những con đường đã từng đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi dẫn dắt một nhánh quân đơn độc thâm nhập vào Càn quốc, ngươi muốn lấy một loại phương thức bản thân quen thuộc nhất để đạt thành mục đích, nhưng mà, trước đây có Tĩnh Nam Vương giúp ngươi áp trận, lần này, không có. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi đang sợ, ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi cảm thấy một đường vào Càn này, thực sự là quá mức thoải mái, hình như ngươi đã tính toán được tất cả, hình như người Càn vẫn luôn bị ngươi nắm mũi dẫn đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại, ͏ ͏ ͏ ͏
Ở phía bắc của ngươi, ͏ ͏ ͏ ͏
Một lão đầu nhi hơn tám mươi tuổi, dẫn mấy vạn quân ô hợp muốn ngăn cản ngươi, ngươi cảm thấy đây là một chuyện cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ ngươi đánh đổ hắn rồi, chỉ huy xuôi Nam, ít ngày nữa là có thể lần thứ hai giá lâm Thượng Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Quá thuận lợi, thực sự là quá thuận lợi, trong lòng ngươi bắt đầu lo được lo mất, khi ngươi càng tiếp cận chiến thắng, ngươi càng sợ sệt một mai bị lật úp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng, ta thừa nhận, vậy nên, ngươi có thể nói cho ta làm sao bây giờ không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, chuyện ngươi không biết, ta làm sao có thể biết? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hỏi nội tâm của mình, đây không phải đáp án chí cao vĩnh hằng sao? Vâng theo khắc hoạ nội tâm mình, để nội tâm của mình chỉ dẫn cho ngươi phương hướng tiến lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi không phải là nội tâm của ta à? ͏ ͏ ͏ ͏
- Kỹ thuật nói chuyện kiểu hênh hoang khoác lác chả có tí ý giải đáp nào. Ngươi rõ ràng đều không tin, tại sao còn muốn hỏi ta? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, ngươi kéo ta vào đây… ͏ ͏ ͏ ͏
- Không, là chính ngươi cần, là ngươi cần bản thân có thể tách ra ngoài, suy ngẫm thật kỹ, lại cẩn thận đắn do. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi cần cảnh tượng này, thì xuất hiện cảnh tượng này, ngươi cần giấc mơ này, thì xuất hiện giấc mơ này. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu không, ͏ ͏ ͏ ͏
Có Ma Hoàn ở bên cạnh, ngươi làm sao có thể rơi vào ác mộng được? ͏ ͏ ͏ ͏
A, ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng rồi, ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa mới ngươi cũng lưu ý đến, Ma Hoàn đi vào, nó lại thở phì phò đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới cái nhìn của nó, ngươi là đang nhàn rỗi nhàm chán, tự mình chơi đùa với chính mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Lo lắng của ngươi, hóa thành giấc mơ này. Trước khi ngủ, ngươi nghĩ tới nếu lúc này người mang quân là Lão Điền, hắn cũng sẽ giống như mình bây giờ sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Phải chăng, ở dưới vẻ mặt vĩnh viễn bình tĩnh của hắn, cũng đã từng thấp thỏm? ͏ ͏ ͏ ͏
Cái cách ngươi từng nhìn Lão Điền, có giống như mấy người Trần Tiên Bá, Lưu Đại Hổ đang nhìn ngươi hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn quá thật, nhưng cũng nhìn quá giả tạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi muốn ở trong giấc mơ này, mơ về một màn ở trên Thiên Hổ sơn lần trước, ngươi thậm chí muốn để Lão Điền, lại dẫn theo ngươi xuống núi lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng ngươi lại cảm thấy, như vậy sẽ ra vẻ mình quá ngây thơ, càng quan trọng chính là, ngươi không muốn vào lúc này mơ về những ảo tưởng căn bản không có trợ giúp đối với tình hình thực tế. ͏ ͏ ͏ ͏
Lộ, là chính mình lội ra, trước đây có thể bám vai người trước qua sông, hiện tại, phải đến phiên mình đặt hai tay ở dưới mặt nước, tự mình đi mò đá. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không biết, liệu có nên tin tưởng trực giác của mình hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tin tưởng trực giác, thắng, chính là thắng lợi của trực giác. Không tin trực giác cuối cùng cũng thắng, chính là thắng lợi của lý trí, thắng lợi của khắc chế dụng vọng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt, nhìn về phía mặt dưới sườn núi. ͏ ͏ ͏ ͏