favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2345: Bừng Tỉnh

Chương 2345: Bừng Tỉnh

Một mặt sườn núi, cỏ xanh như tấm đệm, nhưng mặt khác cũng chính là một mặt dưới sườn núi trước mắt này, lại là thây chất đầy đồng, máu chảy thành sông. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở một chỗ đống xác, ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nhìn thấy Lý Phú Thắng máu me khắp người, chống một cây đại đao, đứng ở đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt của hắn cũng nhìn sang nơi này, đối diện với mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Phú Thắng, đại khái đang cười đi, ͏ ͏ ͏ ͏

Ha ha… ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc Trịnh Phàm lại quay đầu nhìn sang bên cạnh, phát hiện ‘mình’ kia, đã biến mất không còn tăm hơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Cúi đầu nhìn xuống dưới, ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy ‘mình’, đứng ở trước mặt Lý Phú Thắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm đứng dậy, bắt đầu đi xuống phía dưới. ͏ ͏ ͏ ͏

Đường xuống dốc so với lên dốc, phải dễ dàng hơn nhiều, hắn rất nhanh đã đi xuống đến nơi. Núi thây sông máu bên cạnh, đối với người bình thường đại khái là địa ngục ác mộng, nhưng đối với Trịnh Phàm, sớm đã thành thói quen. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn leo lên trên đống xác, ͏ ͏ ͏ ͏

Đứng ở trước mặt Lý Phú Thắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Phú Thắng dường như đang đứng im, lại giống như đã chết. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nhìn về phía ‘mình’, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sau đó thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là nỗi khúc mắc của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không chỉ là cái chết của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Có câu nói, lấy đó làm gương, bất an của ngươi, từ đây mà đến. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ lúc mang quân vào Càn tới nay, một đường thuận lợi, nhưng ở trong lòng ngươi, từng không biết bao nhiêu lần hỏi mình một vấn đề… ͏ ͏ ͏ ͏

Vấn đề này là, ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước Lý Phú Thắng bước ra khỏi Nam Môn quan, phải chăng tâm thái cũng giống hệt ngươi lúc này? ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta không nên hỏi ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng, ta cũng trả lời không được cho ngươi điều gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta có thể hỏi hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nhìn Lý Phú Thắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, ͏ ͏ ͏ ͏

Gió nổi lên, vẻ mặt của Lý Phú Thắng, cũng phát sinh ra biến hóa. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn chống đao, hô: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trịnh lão đệ, ca ca ta lần này, đúng là giết đã nghiền rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm vẫn đứng ở trước mặt Lý Phú Thắng, bình tĩnh mà nhìn. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây không phải chiêu hồn gì, đây cũng không phải cái gì tế tự, Lý Phú Thắng trước mắt, thật ra cùng một ‘mình’ khác giống như đúc. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn, ͏ ͏ ͏ ͏

Là đang tìm kiếm nguồn gốc của sự bất an sâu trong nội tâm, đồng thời, cũng đang phân tích bản chất của loại bất an này. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Lý Phú Thắng hô xong lời này, ͏ ͏ ͏ ͏

Dừng một chút, ͏ ͏ ͏ ͏

Thân hình hơi lảo đảo hai cái, rồi lại nỗ lực giữ cân bằng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Người Càn vẫn là người Càn, vẫn là đám heo kia, nhưng lão ca ta, lại bị đám heo này bức cho tiến vào trong ngõ cụt. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Phú Thắng bỗng nhiên ngẩng đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Trừng mắt về phía Trịnh Phàm đứng ở trước mặt mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Quát khẽ một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trịnh lão đệ, đừng dẫm vào vết xe đổ của lão ca! ͏ ͏ ͏ ͏

Vù! ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương lập tức bật dậy từ trên thảm, ở bên cạnh hắn, khối đá màu đỏ kia lắc lư mấy lần, đại khái ý là: Tự mình chơi đùa xong rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

Có lẽ, theo Ma Hoàn, chìm đắm với trong giấc mơ của mình lại cố ý không thức tỉnh, là một chuyện rất ngây thơ. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm đưa tay, ͏ ͏ ͏ ͏

Sờ mặt của mình, ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại không có loại mồ hôi lạnh đầy đầu khoa trương kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, đây không phải ác mộng gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Động tác rời giường đã kinh động đến Trần Tiên Bá và Lưu Đại Hổ bên ngoài, hai người bọn họ lập tức đi tới, bọn họ không ngờ rằng Vương gia nằm mơ bỗng nhiên bừng tỉnh, chỉ coi là Vương gia tự nhiên tỉnh dậy, cũng làm công tác chuẩn bị tương ứng hầu hạ Vương gia rời giường. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc hành quân đánh trận, làm việc và nghỉ ngơi không quy luật, vốn là một chuyện cực kỳ bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ bưng nước trà tới, Trần Tiên Bá thì bưng chậu rửa mặt cùng khăn mặt tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm không nhận nước trà, ͏ ͏ ͏ ͏

Mà là dùng khăn mặt, lau mặt thật mạnh mấy lần, sau đó, ném khăn mặt vào bên trong chậu rửa mặt. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm liếm môi một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiên Bá. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta, rơi vào bẫy rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặt trời, dâng lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Dựa theo ước định, hôm nay Bình Tây Vương gia phải đi hẹn gặp Hàn tướng công kia. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thay y phục. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

Ba người Trần Tiên Bá, Lưu Đại Hổ cùng với Trịnh Man, lấy huyền giáp của Vương gia ra, chuẩn bị giúp hắn mặc giáp. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Vương gia chỉ là khẽ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bản vương nói chính là, thay y phục. ͏ ͏ ͏ ͏

Thay y phục, không phải giáp. ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này khiến ba thân vệ đều có hơi choáng váng, không phải giáp, vậy mặc cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Y phục và vật dụng bình thường chắc chắn là có, nhưng kia đều là áo lót trong chiếm đa số, lúc hành quân đánh trận không chú ý nhiều như vậy, cơ bản đều là giáp trụ không rời người. ͏ ͏ ͏ ͏

Đầu óc Trần Tiên Bá phản ứng nhanh, hỏi thẳng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia, có phải là lấy mãng bào không? ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia chờ một lát. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá đi ra soái trướng, phóng mình lên một con ngựa, từ trong quân trại phóng nhanh, đi đến một góc khác của quân trại. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở đây, có một đoàn người, bọn họ và quân doanh không ăn khớp với nhau, bọn họ là thân quyến dòng chính của Phúc Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp