favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2349: Quan Gia

Chương 2349: Quan Gia

Thừa dịp mưa còn không rơi lớn, ta lên đường thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hàn lão tướng công hơn tám mươi tuổi, nhỡ đâu bị mưa to xối một phát, trở về là chết luôn, bản vương không khỏi thắng mà không vẻ vang gì. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật như vậy, chờ đánh thắng rồi, đại khái sẽ truyền ra lời đồn vị Hàn tướng công kia là bị Bình Tây Vương ngươi sống sờ sờ doạ chết ͏ ͏ ͏ ͏

- Đó chính là song thắng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ? Người Càn thắng chỗ nào? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không, là bản vương thắng hai lần. ͏ ͏ ͏ ͏

… ͏ ͏ ͏ ͏

Dựa theo truyền thống, song phương hẳn là đều phái ra một nhánh binh mã, quy mô nhỏ cùng nhau quét dọn khu vực chủ soái hai phe hội ngộ một lượt. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng bên quân Càn, ͏ ͏ ͏ ͏

Hàn tướng công rất sớm đã đợi ở chỗ đó, trực tiếp nhảy qua bước đi này. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ là, ͏ ͏ ͏ ͏

Quân Yến vẫn phái ra tám trăm kỵ binh, quay xung quanh vị trí soái kỳ quân Càn, quét dọn một vòng, xác nhận không có vấn đề xong, quân Yến thu binh, Bình Tây Vương và Kiếm Thánh chậm rãi bước ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới soái kỳ Càn quân, ͏ ͏ ͏ ͏

Hàn tướng công một thân văn sĩ bạch sam đang ngồi ở đó, người để râu bạc trắng thật dài, tự có một luồng khí thế uy nghiêm. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở bên cạnh Hàn tướng công, đứng một thiếu niên lang, thiếu niên lang đỡ cột cờ, có gió có mưa, thiếu niên lang không thể không híp mắt, nhưng vẫn nhìn thấy Bình Tây Vương gia cưỡi tỳ hưu lại đây bên kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu niên lang hé miệng, lộ ra ý cười. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cười cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Hàn Tuế hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bình Tây Vương chứ ai. ͏ ͏ ͏ ͏

Lấy xuất thân bá tính, từng bước một đi tới địa vị bây giờ, uy chấn Chư Hạ. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương, đã sớm không chỉ là thần tượng trong lòng đám nhỏ Yến quốc, dùng lời của đời sau để nói, Bình Tây Vương đã sớm xuất trần rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhìn tiền đồ này của ngươi đi, ngươi là thân quý tộc Thiên Hoàng, có cần giống những bá tính kia, đi ngưỡng mộ hắn không? ͏ ͏ ͏ ͏

Trên mặt thiếu niên lộ ra nụ cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão tướng công, ta thuộc một mạch Thái tổ hoàng đế, có lẽ, còn không bằng bá tính đâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Phụ thân của thiếu niên, là Thụy Vương Càn quốc, hắn là thế tử Thụy Vương. Thụy Vương, là dòng chính của Thái tổ hoàng đế Càn quốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Đất phong của Thụy Vương, ngay ở quê hương của Hàn Tuế. Về vườn Hàn Tuế ở quê nhà, lấy thân phận của mình, mạnh mẽ hiệu triệu ra một nhánh quân Cần Vương, Thụy Vương làm tôn thất, vốn nên xuất lực, nhưng thân thể hắn không tốt, có người nói bị bệnh liệt giường hai năm rồi, thế nên phái ra một Thế tử là hắn đi tới bên cạnh Hàn Tuế, đại biểu cho Thụy Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Một mạch Thái tổ hoàng đế này trăm năm qua rốt cuộc là sống như thế nào, ai cũng có thể thấy rõ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như nói phiên vương như Phúc Vương, là cẩn thận dè dặt thì một mạch Thái tổ hoàng đế cũng chính là Thụy Vương phủ, thật ra vẫn luôn ngủ trên mũi đao. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương và Kiếm Thánh đến. ͏ ͏ ͏ ͏

Hàn tướng công đứng dậy, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bái kiến Yến quốc Bình Tây Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bái kiến Hàn lão tướng công. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế tử Thụy Vương, Triệu Mục Câu, bái kiến Bình Tây Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nghe vậy, gật đầu cười với cái thiếu niên lang cầm cờ này, thông qua giao lưu với Triệu Nguyên Niên mấy ngày nay, hắn đương nhiên biết Thụy Vương phủ đến cùng có lai lịch như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh một bên, cắm thẳng Hắc Long kỳ của Yến quốc vào mặt đất, ngay sau đó, ôm Long Uyên trong ngực, nửa nhắm hai mắt, bắt đầu ngủ gật. ͏ ͏ ͏ ͏

Bách Lý Kiếm, không ở chỗ này. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đường đường là Kiếm Thánh, đối đầu, là một người đứa nhỏ thiếu niên. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng may, Kiếm Thánh đại nhân sớm đã quen thuộc loại tình cảnh ‘lúng túng’ này từ lâu, đối với thứ ‘danh tiếng’, cũng đã sớm không coi trọng nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Hàn tướng công nhìn thấy mãng bào hình thức Càn quốc trên người Trịnh Phàm, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bình Tây Vương đây là dự định quy thuận Đại Càn ta, vì Đại Càn ta hiệu lực sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Đây vốn là một câu trêu chọc. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Bình Tây Vương gia lại gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hàn tướng công nói đúng, bản vương, chính có ý đó. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ? Nếu quan gia nhà ta mà biết việc này, tất nhiên sẽ long nhan đại duyệt! ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương đưa tay chỉ thiếu niên cầm cờ bên cạnh Hàn tướng công, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ô, sao thế, quan gia của Càn quốc, không phải ở ngay đây sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Mưa, vẫn rơi, bầu không khí không tính là hòa hợp. ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, muốn hòa hợp hơn cũng không thực tế, cục diện vốn đã rõ ràng đặt ở đây, hai vị chủ soái mỗi bên, cũng không cần phải giả mù sa mưa đi diễn kịch gì mà ‘Chư Hạ vốn một nhà’. ͏ ͏ ͏ ͏

Hàn Tuế đã trên tám mươi, một đời trải qua không biết bao nhiêu vinh quang mưa gió, lão nhân như vậy, quãng đời còn lại đã càng sống càng tùy tính. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn như Bình Tây Vương gia, có thể càng ‘lão nhân’ hơn nhiều so với vị lão nhân trước mắt này, đây là đời thứ hai của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngươi ghê tởm ta một hồi, ͏ ͏ ͏ ͏

Được, ͏ ͏ ͏ ͏

Ta cũng lập tức lấy ghê tởm để đáp lễ ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại tổ tiên quan gia Càn quốc ngươi có cái mông không sạch sẽ, ta cứ tùy ý lôi kéo chứ sao. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp