favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2353: Mưa Lớn

Chương 2353: Mưa Lớn

Tiên hoàng Yến quốc hùng tài đại lược, vì vậy có thể trấn trụ Trấn Bắc Vương, Tĩnh Nam Vương, hoàng đế Yến quốc hiện nay cùng vị Bình Tây Vương này tương giao từ bé, mà vị tân hoàng đế kia, thủ đoạn cũng rất là lợi hại, rất có phong thái của phụ thân, chỉ thế thôi, sợ là cũng phải cực kỳ cẩn thận từng li từng tí mới có thể trấn an được tôn đại phật Bình Tây Vương này. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Càn quốc ta năm đó thì sao, Nhân Tông hoàng đế tên ‘Nhân’, thật ra tính cách nhu nhược không thể tả, làm việc do do dự dự, thân là cửu ngũ chí tôn, lại trời sinh trông trước trông sau. ͏ ͏ ͏ ͏

Chủ thượng nhát gan cỡ này, sao có thể thuần phục vị Thứ Diện tướng công kia? ͏ ͏ ͏ ͏

Dùng, lại không dám lại dùng. ͏ ͏ ͏ ͏

An ủi, lại không cái kia tự tin đi an ủi. ͏ ͏ ͏ ͏

Chờ, lại lo lắng tái hiện chuyện xưa Thái tổ hoàng đế khoác hoàng bào năm đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Biếm, lại sợ gây nên phản kháng. ͏ ͏ ͏ ͏

Giết, lại sợ làm bẩn cái tên nhân đức cả đời mình vô năng, sống từng đấy năm cũng chỉ lăn lộn được cái danh nhân đức. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói tới chỗ này, ͏ ͏ ͏ ͏

Hàn tướng công dừng một chút, tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trọng văn ức võ hay không, thật ra không ở văn nhân, mà ở quan gia, chính quan gia vô năng, đừng nói xách đao, nếu chỉ giơ lên cũng vất vả, sao dám yên tâm võ giả? ͏ ͏ ͏ ͏

Văn nhân, đơn giản chính là vải bọc đao mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện nay quan gia, ngược lại là minh quân khó được, hắn muốn mở lại lưỡi đao, vậy thì mở lại đi, cũng đến thời điểm nên làm những việc này rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Người đời đều nói, ͏ ͏ ͏ ͏

Là bởi lần đó người Yến đánh đến dưới chân thành Thượng Kinh , quan gia tức giận, chúng ta mới không thể không cáo lão về quê. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra, là lão phu tự mình dâng tấu chương, muốn khai đao phong, đương nhiên trước tiên phải gạt đi mấy khối vải thối nhất cứng nhất kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Không có mấy người lão già chúng ta tự giác lui thân, quan gia hắn, nơi nào có thể thong dong? ͏ ͏ ͏ ͏

Nói những thứ này, cũng không phải tự thiếp vàng lên mặt mình, rốt cuộc, quốc thế như vậy, tình hình đất nước như vậy, chúng ta cũng không thoát được có quan hệ, sai ở chỗ, chúng ta chưa từng dự liệu được Yến quốc bỗng nhiên quật khởi, cũng chưa từng dự liệu được, sau văn điềm võ hi, võ bị của Đại Càn ta, thế mà lại buông thả đến trình độ như thế này. ͏ ͏ ͏ ͏

Sai ở chỗ, chúng ta rõ ràng ngồi đến vị trí cao như vậy, lại không có cách nào nhìn ra xa như thế, ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Mục Câu vẫn đang chăm chú lắng nghe, ͏ ͏ ͏ ͏

Ai mà nghĩ, ͏ ͏ ͏ ͏

Câu nói sau cùng của Hàn tướng công nói trước khi binh mã tiếp ứng đến, lại làm cho cả người hắn, chấn kinh rồi, ͏ ͏ ͏ ͏

Hàn tướng công nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho nên, ngươi có thể học được nhón chân đấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi binh lính qua đây tiếp ứng, một già một trẻ này, không tiếp tục nói nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên ngoài quân doanh quân Càn, một vùng rối bời, thỉnh thoảng còn có cảnh tượng đào binh bị bắt về rút roi ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng sau khi đi vào trong doanh trại, lại phát hiện nơi trong trại này bố trí hợp lý ngay ngắn, binh lính cất bước đều xếp thành đội, đội ngũ đang huấn luyện, cũng đằng đằng sát khí. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩa tử Hải Đông đại soái, Tổ Hân Duyệt tự mình tới đón: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão tướng công, thế tử điện hạ, cực khổ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tổ thống chế mới khổ cực. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Mục Câu lập tức khách khí nói, thân là một mạch Thái tổ hoàng đế, ít nhất trước mắt xem ra là không có bất luận tư cách lên mặt gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Hàn tướng công thì hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có chắc chắn hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hồi lão công tướng, bên trong trại, mạt tướng đã bố trí thỏa đáng, có ba vạn Tổ gia quân ta ở đây, quân Yến... ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Mục Câu lập tức hỏi tới: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quân Yến tất nhiên không cách nào phá trại? ͏ ͏ ͏ ͏

Tổ Hân Duyệt lắc đầu một cái, nhưng cũng là cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như vị Bình Tây Vương đối diện thật muốn bất chấp liều lĩnh công trại, chỉ dựa vào ba vạn Tổ gia quân mới tổ chức huấn luyện ra ở Tam Biên này, sợ là cũng khó bảo vệ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nếu như vị Bình Tây Vương gia kia nguyện ý đổi quân như vậy, nguyện ý cứ vậy mà ăn tươi nuốt sống quân ta, vậy sau trận chiến này, nhánh quân Yến này sẽ không còn sức lực chú ý đến cảnh nội Đại Càn ta nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói cho cùng, vẫn là chúng ta chiếm được lợi thế. ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày hôm sau, ͏ ͏ ͏ ͏

Là ngày song phương ước định cẩn thận thời gian bày trận ở hoang dã quyết chiến. ͏ ͏ ͏ ͏

Làm người ta bất ngờ chính là, quân Càn, lại giữ chặt quân trại, chưa từng ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng, càng khiến người ta không nghĩ tới chính là, quân Yến đối diện, thế mà cũng giống như vậy, giữ chặt quân trại, không chút nào có ý muốn công ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Một tờ chiến thư thề ước chân thành, bị song phương đều rất ăn ý coi như một cái rắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày hôm đó mưa, so với hôm qua thì còn trút xuống to hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên quân Yến, trong soái trướng. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp