favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2354: Mệt Rồi

Chương 2354: Mệt Rồi

Bình Tây Vương gia ngồi trên mặt đất, kể chuyện xưa ‘Hoạ Bì’ cho mấy người Kiếm Thánh, Triệu Nguyên Niên cùng Trần Tiên Bá, giảng giải nghe, đặc biệt là khi mô tả vẻ đẹp khi nữ quỷ đổi da, dùng rất nhiều từ hình dung. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên quân Càn, ͏ ͏ ͏ ͏

Hàn tướng công ở trong quân trướng, ͏ ͏ ͏ ͏

Mình ôm một bình hoang tửu, ͏ ͏ ͏ ͏

Đổ hai chén, hắn uống một chén, lại vẩy một chén. ͏ ͏ ͏ ͏

Lão Chung tướng công đã bệnh chết từ lâu, vì vậy hiện tại rất ít người còn có thể nhớ tới, hôm nay, thực ra là ngày giỗ của Thứ Diện tướng công. ͏ ͏ ͏ ͏

Càng ít có người biết là, Hàn Tuế năm đó, thật ra cùng vị Thứ Diện tướng công kia, là tri kỷ chân chính. ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão Hàn à, xử lý cho mỗ đi, cái đám nhãi con phía dưới này, sắp không ép được nữa, ta đây thật vất vả mới vừa bình định Tây Nam Bắc Khương, đừng nhấc lên nhiễu loạn càng to lớn hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Bàn tay tuổi già của Hàn Tuế, ͏ ͏ ͏ ͏

Nhẹ nhàng từ ngoài trướng, nắm lên một nắm nước, lại chậm rãi hất xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn họ đều hâm mộ Yến quốc kia vì sao có thể ra một Điền Vô Kính, giải quyết xong chuyện quân vương thiên hạ, không để ý đến những mũi tên đâm sau lưng khi còn sống. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Đại Càn ta, ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng từng có ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Thời gian ước định chiến thư, cứ như vậy mà bình tĩnh trôi qua trong cơn mưa lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Lão thiên gia thật ra rất cho mặt mũi, muốn chờ các ngươi phía dưới chém giết ra cảnh thây chất thành núi, máu chảy thành sông xong, lại đến giội rửa mùi máu tanh này, đáng tiếc, phía dưới, vẫn chưa đưa ra cơ hội này. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng, bất luận bên nào, thật ra cũng không lúng túng. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày hôm sau, bên quân Yến phái tới sứ giả, nói muốn lại làm hội ngộ, mà nhân vật chính trong hội ngộ, cũng không phải là chủ soái song phương. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên cạnh Càn, là Triệu Mục Câu, người cầm cờ nho nhỏ lần trước, bây giờ, thành chính chủ, chỉ vì người Yến đối diện phái tới, là Triệu Nguyên Niên. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước mắt, ͏ ͏ ͏ ͏

Người cầm cờ tiên phong của song phương, đối lập mà đứng. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên cạnh Càn, một mặt râu quai nón, thể trạng cường tráng, thân phận thực sự của hắn là thống soái chân chính trên ý nghĩa phía sau nhánh Càn quân này, Tổ Hân Duyệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Làm nghĩa tử của Tổ Trúc Minh, danh vọng của hắn thực ra cũng không cao, vùng đất duyên hải Giang Nam Càn quốc, so với Bắc địa, cũng cách nhau thật sự quá xa. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng kỳ nhân này vừa đứng đó, dù cho không mặc giáp tướng quân mà là thân mang giáp da của binh lính phổ thông, vẫn cho người ta một cảm giác kinh sợ và ngột ngạt. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Nguyên Niên không biết Tổ Hân Duyệt, nhưng khi mới gặp lần đầu, cũng có chút bị dọa cho giật nảy lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng may, ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia ‘yêu quý’ mình, ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy nói không để Kiếm Thánh đại nhân đích thân đến, nhưng vẫn phái ra tử thị bên cạnh của mình. Người bên soái trướng kia đều gọi hắn là ‘Minh tiên sinh’. ͏ ͏ ͏ ͏

So với Tổ Hân Duyệt, sự đứng đắn của A Minh, thật ra cũng chỉ kéo dài một lát, cắm cờ xí vào mặt đất, ngáp một cái, yên lặng móc ra túi rượu, bắt đầu uống. ͏ ͏ ͏ ͏

Mũi Tổ Hân Duyệt ngửi một cái, tổ tiên hắn là ‘người Thái châu’, khi hắn còn nhỏ, hơn một nửa thời gian gần như đều là ngâm trong nước biển, đối với mùi tanh, vô cùng mẫn cảm. ͏ ͏ ͏ ͏

Thứ vị cầm cờ đối diện kia đang uống, không phải nước, cũng không phải rượu, mà là máu, là máu người. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Nguyên Niên và Triệu Mục Câu lấy thân phận sứ giả hai quân chào lẫn nhau. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiếp theo, lấy lễ tôn thất gặp mặt. ͏ ͏ ͏ ͏

Dựa theo bối phận mà nói, ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Nguyên Niên thật ra là đời gia gia của Triệu Mục Câu, vì vậy Triệu Mục Câu hành đại lễ gặp mặt. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghỉ. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Nguyên Niên liếc Tổ Hân Duyệt giả làm tiểu binh cầm cờ, ͏ ͏ ͏ ͏

Cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là dự định chém chết ta? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Mục Câu thoải mái thừa nhận: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi thân là tôn thất, bán nước cầu vinh, ruồng bỏ tổ tông, sau khi biết lần này là ngươi đến bàn luận, Hàn tướng công liền nói, nếu là tình huống cho phép thì giết ngươi, cũng coi như là thanh lý môn hộ cho Triệu gia ta. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy bây giờ thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Nguyên Niên nhìn Tổ Hân Duyệt, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Động thủ không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tổ Hân Duyệt không nói lời nào, ͏ ͏ ͏ ͏

A Minh tiếp tục uống rượu. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất hiển nhiên, đây là không dự định động thủ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại Càn ta là quốc gia lễ nghi, làm sao lại định làm loại chuyện này chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Nguyên Niên cảm khái nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Mục Câu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói nghi lễ, là muốn làm cho người phía dưới thủ lễ, mới khiến cho người ở phía trên, càng tự tại một ít. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Nguyên Niên nghiêng đầu, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nghiêm túc? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi bình thường cũng nói chuyện với người khác như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Sẽ không, bình thường sẽ giả ngu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy tại sao hiện tại không giả cơ chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Giả mệt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cũng mới tới đó thôi, ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vị Bình Tây Vương gia bên phía ngươi, lúc trước, khi chưa phát tài, đối mặt với quận chúa, đối mặt với hoàng tử, đối mặt với quan trên, nghĩ đến cũng là sẽ quỳ gối, nhưng hiện tại thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia không giống vậy, vị trí hiện tại của hắn, đã không người nào có thể lay động, ngươi thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta không biết. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không biết? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng, không biết, nhưng ta có dự cảm, loại dự cảm này chính là, về sau, hình như không cần giả bộ nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi là chán sống rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Có lẽ vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chút tuổi như thế, lại còn nói chuyện kiểu ông cụ non như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp