Tại sao bây giờ lại học cái vẻ văn nhân, ở đây nghiền ngẫm từng chữ một. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm chậm rãi xoay người, ͏ ͏ ͏ ͏
Một giấc này của hắn, là giấc ngủ từ hoàng hôn hôm qua thẳng tới gần giữa trưa ngày hôm nay. ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể nói trước khi ngủ thì hăng hái, sau khi tỉnh lại, trực tiếp bốn bề thọ địch. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiên Bá, bản vương đói bụng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Tiên Bá đưa đồ ăn vào, thức ăn rất ngon, bốn món ăn một món canh, làm để cho một mình Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại, đều ăn từ rất sớm. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia một mình ngồi ở sau bàn soái, cầm đôi đũa, từ từ ăn phải, gọi là ung dung thong thả. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài soái trướng, Triệu Nguyên Niên mang theo ngoại trừ mẫu thân thì còn có cả nhà, cũng chờ đợi từ rất sớm, hiển nhiên, bọn họ đã biết tình huống bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Ăn cơm xong, ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia phất tay một cái, ra hiệu mang bát đũa lui xuống, sau đó, đi ra khỏi soái trướng. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Nguyên Niên mang theo các vương phi của mình, hành lễ với Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương gia ăn uống no đủ, ánh mắt thoáng dừng lại một lát ở trên người vị trắc phi kia một chút, ͏ ͏ ͏ ͏
Lập tức chỉ chỉ Triệu Nguyên Niên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẫu thân ngươi đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
- Bẩm Vương gia, mẫu thân ở trong lều, trang điểm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẫu thân ngươi là người hiểu chuyện, đi, để mấy thê tử của ngươi, cũng trang điểm vào, tỏa phong thái ra ngoài đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Nguyên Niên lập tức mang ba vị Vương phi của mình trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới chân đi không ngừng, lại cẩn thận từng bước, rốt cục là trong lòng sợ sệt đến cực hạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhị cẩu tử, sợ nhất chính là thời điểm bị thanh toán, bởi vì hắn hiểu rõ, thật sự đến lúc đó, kết cục của mình sẽ thảm đến mức nào. ͏ ͏ ͏ ͏
So sánh với nhau mà nói, ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương gia đang bị hơn hai mươi vạn đại quân vây nhốt, lại có vẻ rất là thong dong. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía bên ngoài soái trướng, không ít binh lính quân Yến, ngoại trừ quân tuần tra, còn lại hoặc là đang chăn ngựa, hoặc là dứt khoát đứng híp mắt cảm nhận ͏ ͏ ͏ ͏
Nhóm lão tốt biết hẳn là hiện tại phải làm gì mới có lợi nhất cho mình cũng thực dụng nhất, hơn nữa, loại kinh nghiệm và tâm tình này, bọn họ cũng phải truyền cho người bên cạnh một ít thì mới tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Tay phải Trịnh Phàm đỡ cằm của mình, tay trái ôm cổ, lắc lắc, ‘Răng rắc’ một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hô, ͏ ͏ ͏ ͏
Thoải mái. ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh thì sờ sờ túi rượu của mình, nếu như không phải trên đường hắn từng đi ra ngoài săn giết đồn kỵ của Quân Càn mặt phía bắc, có khả năng hắn đã sớm cạn lương thực rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngược lại, bây giờ hắn có vẻ hơi hưng phấn. Hắn hưởng thụ chiến tranh, bởi vì chỉ ở trên chiến trường, mới có thể chọn được dòng máu của những cường giả chết trận kia, nó có vị khác hoàn toàn với dòng máu của người bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Sấm thì yên lặng mà mài đao lau kiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương gia nhìn khí trời hôm nay rất tốt, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hơn 20 vạn đại quân, cũng còn được, người Càn rất nể mặt mũi của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại là tứ phương vây trận, đây là muốn lặp lại một lần nữa trận đại thắng Lý Phú Thắng ở Lương địa, muốn mạnh mẽ cắn nuốt bản vương giống như Hổ Uy Bá vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Như vậy xem ra, vị trí của Hàn Tuế kia ở mặt phía bắc trong quân trại, tất nhiên có vấn đề! ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Tiên Bá lập tức tiến lên phía trước nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia anh minh, biện pháp vây nhốt, đoán chừng, không phải là một khâu mạnh nhất, mà là một khâu yếu nhất, bởi vì chỉ có... ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần sau cứ nói thẳng là hiệu ứng thùng nước. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thùng nước đựng được bao nhiêu, quyết định bởi tấm ván ngắn nhất trong thùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Tiên Bá dùng sức mà gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia anh minh! ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm không để ý lắm lắc đầu một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn muốn bện một toà lồng sắt cho bản vương, nhưng cũng phải đề phòng bản vương nhảy ra. Đông nam tây bắc, tạp quân mặt phía bắc kia vốn nên là chỗ yếu nhất, thế mà còn cố tình là phía Bắc, muốn bản vương rút lui về hướng bắc đây mà. ͏ ͏ ͏ ͏
Không trách được lão già Hàn Tuế kia phối hợp diễn hát đôi với bản vương, căn bản người ta không sợ bản vương đánh tới, hắn có niềm tin, là có thể làm cho bản vương rất khó xông vỡ nó trong thời gian ngắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Khà khà, bản vương phát hiện, người Càn này thật sự khắc ra từ một khuôn chung với bản vương, chiêu thức gì dùng được, chiêu thức gì thắng, cũng lười đổi sang bài khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà hiện tại chúng ta, thật sự là một mình bị bao sủi cảo, ủng của bản vương, lần này chắc chắn ướt đẫm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Vị quan gia Càn quốc kia, cũng là kẻ lòng dạ hẹp hòi, năm đó không phải là bản vương chỉ vào mũi hắn nói một câu hắn không biết về hành binh sao, lần này lại tự mình ra trận tìm lại danh dự. ͏ ͏ ͏ ͏
Bản vương cũng ngại phiền toái lắm, ͏ ͏ ͏ ͏
Một lời nói, ͏ ͏ ͏ ͏
Đối với một người, ͏ ͏ ͏ ͏
Phải nói hai lần, cần gì chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương vẫy vẫy tay, hỏi Trần Tiên Bá: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, nếu người ta đã ép đến bốn mặt, Tiên Bá, trước mắt trong quân trại ta, còn có bao nhiêu binh mã? ͏ ͏ ͏ ͏