Nên tấn công cửa nào, nên đoạt được cứ điểm nào, cần biết rõ khu vực nào, thực ra quân Yến cũng không có kế hoạch trước, nhưng một các rất tự nhiên, mỗi người dưới dự dẫn của các tướng lĩnh, những nơi cần đến, nhất định sẽ có trùng lặp, tất nhiên cũng sẽ có bỏ sót, nhưng loại hiệu suất khi đối đầu với người Càn này, thật sự là cao đến mức khiến cho người khác phải nghẹn họng trân trối. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoàng cung, hoàng cung! ͏ ͏ ͏ ͏
Phiền Lực, giơ cao rìu, hét vào mặt quân Yến đang đi theo sau hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đánh vào đô thành, hoàng cung, đương nhiên là quan trọng nhất! ͏ ͏ ͏ ͏
Về điểm này, Trần Dương không đi tranh công cùng Phiền Lực, hắn lấy đại cục làm trọng, bắt đầu dẫn quân đi đánh tan những nhóm quân có dấu hiệu tổ chức của quân Càn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoàng cung!!!! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vào Hoàng cung, bắt Càn hậu! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vào Hoàng cung, bắt Càn hậu! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng hô khẩu hiệu làm huyết mạch dâng trào lần thứ hai vang lên, quân Yến cảm thấy dòng máu đang chảy bên trong mình đang thiêu đốt, bọn họ không lo gì sợ điều gì, cũng không tin phía trước có thứ có thể ngăn cản bước tiến của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đường phóng tới hoàng cung, thỉnh thoảng có quân Càn đi ra ngăn chặn, còn có không ít người đông xưởng mặc áo choàng Ngân Giáp Vệ, trong đó cũng không thiếu những cao thủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng dưới cung nỏ đại đao của quân Yến, người Càn không kiên trì chống lại được bao lâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Thậm chí, bởi vì Phiền Lực mang theo binh mã vọt tới quá nhanh, dẫn đến cửa của hoàng cung còn chưa kịp khép lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Có người muốn ra ngoài, phụng mệnh đi kiểm tra tình huống. Có người lại nhận được tin của không biết là của vị đại nhân hay vị quý nhân trong nội cung nào, yêu cầu tiến vào bảo hộ, mọi người sẽ ở đó, đợi đến khi người Yến giết tới nơi, trực tiếp xông ra. ͏ ͏ ͏ ͏
- Giết! Giết! Giết! ͏ ͏ ͏ ͏
Quân Yến giết đến hoàng cung. ͏ ͏ ͏ ͏
- Rầm! ͏ ͏ ͏ ͏
Một mình Phiền Lực, như một đầu man ngưu, đem mấy người mặc đồ Kim Ngô Vệ của quân Càn, đụng bay chúng ra ngoài, bản thân lại lăn vài vòng trên đất. Hắn không nghĩ rằng, mấy tên Kim Ngô vệ ăn mặc sặc sỡ này công phu lại yếu như vậy, khiến cho đại đa số những lực đạo của hắn đều tiếp xúc thân mật với mấy viên gạch xanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một tiếng răng rắc, Phiền Lực khinh ngạc phát hiện mình thế mà lại đụng gãy xương tay trái!! ͏ ͏ ͏ ͏
Phiền Lực: ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Vì thế, ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Khi không ngừng có quân Yến đến báo cáo với Phiền Lực, tình hình lại biến thành thế này: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phiến tướng quân, những tên thái giám kia... ͏ ͏ ͏ ͏
- Chém! ͏ ͏ ͏ ͏
- Phiến tướng quân, mấy tên mặc áo bào màu đỏ kia... ͏ ͏ ͏ ͏
- Chém! ͏ ͏ ͏ ͏
- Phiến tướng quân, những... ͏ ͏ ͏ ͏
- Chém, chém chém, trừ Hoàng hậu và Quý phi, những thứ khác đều chém hết! ͏ ͏ ͏ ͏
- Phiến tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói thêm nữa chém luôn cả ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngoài hoàng cung, trong thành Thượng Kinh, từ bỏ cơ hội khuấy động, toàn tâm toàn ý làm phu quét đường, vừa đánh bại một đống cấm quân, Trần Dương chống đao, đứng trong bể máu, nhìn những thủ hạ tiếp tục theo tới xung quanh, hắn nhếch môi, ngẩng đầu lên trời, cười lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lý Phú Thắng, ngươi cố gắng mấy năm! Cũng chỉ là từng tiểu bậy dưới chân tường Thượng Kinh, Lão tử lần này đã thẳng sống lưng mà bước vào! ͏ ͏ ͏ ͏
Lau những vết máu trên mặt, Trần Dương thò tay vào bên trong giáp trụ, lấy ra một cẩm nang. ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương tổng cộng đưa ra hai cẩm nang, một cái cho Phiền Lực, một cái cho Trần Dương hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái cẩm nang mà Phiền Lực cầm, mở lúc nhìn thấy thành Thượng Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn cái cho hắn, là để mở sau khi đánh được vào thành Thượng Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Dương vừa thở hổn hà hổn hển, vừa xé cẩm nang, mở tờ giấy bên trong ra, bên trong, trống không, không có bất kỳ chữ nào, lật qua lật lại, vẫn trống không. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha, ha ha ha... ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Dương cười gượng hai tiếng, dùng sức nuốt nước bọt, sau đó hạ lệnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Truyền vương... ͏ ͏ ͏ ͏
Ngừng lại một lúc, hắn một lần nữa hô to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Truyền mệnh lệnh của bản bá, trên dưới không phong đao, bản bá muốn biến đô thành của đám người Càn thành bãi đất trống! ͏ ͏ ͏ ͏
Trăm năm qua, không biết đã có bao nhiêu văn nhân thi sĩ từng dành cho tòa thành này những lời ca ngợi, cho dù là văn nhân của nước khác, lúc làm thơ viết chữ, cũng rất thích dùng hai từ ‘Thượng Kinh’ để so sánh với thiên đường trong lòng họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là một dấu hiệu, một con dấu in đậm khắc lên thời đại và văn hóa, ͏ ͏ ͏ ͏
Trữ tình hơn một chút, không nói ngoa một chút nào, cho dù là sử sách xưa cũ, cũng không cách nào che lấp được hào quang.. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng trước mắt, tòa thành lớn tráng lệ này, đang phải hứng chịu lễ rửa tội của quân sự chiến hỏa. ͏ ͏ ͏ ͏
Nó thật đẹp như vậy, nhưng cũng thật yếu ớt. ͏ ͏ ͏ ͏
Nó khiến con người say mê đến mức nào, thì cũng có thể khơi dậy khát vọng phá hủy những điều đẹp đẽ trong lòng người đến mức đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Cuộc phân tranh giữa Yến Càn, có thể bắt nguồn từ một trăm năm trước, những năm gần đây, mối hận cũ và mối hận mới chồng chất lên nhau, chỉ có tăng chứ không hề giảm. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong quá khứ, người Yến chế giễu sự hèn nhát của người Càn, người Càn chế nhạo sự thô tục của người Yến. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở trong mắt người Càn, Tam Biên phía Bắc, chính là lãnh địa của Man tộc, cái gọi là người Yến, chính là Yến man tử. ͏ ͏ ͏ ͏