favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2380: Thượng Kinh Đã Không Còn

Chương 2380: Thượng Kinh Đã Không Còn

Thượng Kinh vẫn giòn tan như giấy mỏng! ͏ ͏ ͏ ͏

Quan gia năm trên long sàng, khẽ nhếch môi, ánh mắt có chút trống rỗng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho nên Thượng Kinh của trầm, đã không còn? ͏ ͏ ͏ ͏

Trong hành dinh, lập tức rơi vào im lặng. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc xin bẩu tẩu chuyện này, Lý Tầm Đạo đặc biệt yêu cầu những người không quan trọng lui xuống, vì vậy trong lều trại lúc này chỉ có sáu người. ͏ ͏ ͏ ͏

Một là Lý Tầm Đạo, một là Diêu Tử Chiêm, cùng với quan gia đang ngồi trên long sàng, còn có hai người đứng hai bên quan gia là Bách Lý Kiếm cùng với Bách Lý Hương Lan. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoài ra còn có một người khác, không nhìn thấy nhưng vẫn tồn tại. ͏ ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc, ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương gia không có mặt ở chỗ này, nếu hắn nhìn thấy được tình cảnh này, đại khái sẽ ưỡn ngực nói với người bên cạnh: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhìn đi, ta không phải là người sợ chết nhất! ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra, những đại thần cùng đi với quan gia, và các tướng lĩnh khác của chi cấm quân này, đều không có ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏

- A... Ha ha... ͏ ͏ ͏ ͏

Quan gia thất thần một hồi lâu, bỗng nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đang cười, nhưng những người có mặt lúc này, không một ai dám cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Thượng Kinh có lẽ không còn, ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng bản thân quan gia hắn vẫn còn ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tầm Đạo, ngươi cảm thấy tiếp theo nên làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Quan gia không có ý muốn trị tội Tầm Đạo, tuy rằng âm mưu kế hoạch này là chủ ý của Tầm Đạo, nhưng người quyết định, vẫn là quan gia Đại Càn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Có thể là vị quan gia này trên chiến trường thật sự có khiếm khuyết, nhưng ở phương diện khác, đã cực kỳ ưu tú, hắn chấp nhận đối mặt với hiện thực, cũng có thể tiếp nhận hiện thực một cách nhanh chóng, sẽ không lãng phí tâm tư cảm xúc vào việc cuồng loạn, lại càng không đỏ mắt đem đầu của mình vùi trong hố cát. ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan gia, quân Yến ít, cứ cho là có được Thượng Kinh, làm kẻ xâm lược cũng không có khả năng thủ được, lúc này cấm quân quay về Thượng Kinh, thu hồi quốc đô là điều đương nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Tầm Đạo bình tĩnh trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ trước đến nay, quốc đô vốn không dễ thủ, thành càng lớn, càng khó có thể thực hiện trên góc độ đảm bảo quân sự. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên, Bình Tây Vương phủ ở Tấn đông thành Phụng Tân, sau khi xây thành mới, bốn phương khác đặc biệt để trống, trống rỗng đến độ còn có thể đánh golf, nhân khẩu cũng tận lực khống chế, cũng không mù quáng đến độ tiến hành bổ sung đổ đầy. Cho đến nay, ngoài thành cũng chỉ có một tòa miếu Hồ Lô, mục đích làm như vậy, khả năng cao là muốn đảm bảo tính phòng ngự quân sự của thành trì không bị suy yếu. ͏ ͏ ͏ ͏

Điều đó cũng đồng nghĩa với việc, ͏ ͏ ͏ ͏

Quân Yến coi như đã đánh hạ Thượng Kinh, nhưng những binh lực phía dưới, muốn thủ thành cũng rất khó, thậm chí là gần như không thể. ͏ ͏ ͏ ͏

Quan gia trừng mắt nhìn, ͏ ͏ ͏ ͏

Lộ rõ vẻ trầm tư. ͏ ͏ ͏ ͏

Thân là vua của một nước, hắn hiểu rõ hơn bất kỳ ai, đô thành đối với một quốc gia mà nói có ý nghĩ vô cùng quan trọng. ͏ ͏ ͏ ͏

Không giống với lần trước Sở Quốc bị Tĩnh Nam Vương đốt Dĩnh Đô, lần đó Sở hoàng có ý muốn mượn đao giết người, nên sớm đã di dời những quan viên, quân đội, quốc khố,... ͏ ͏ ͏ ͏

Còn kinh thành thì vẫn yên vị nằm ở đó, nhưng quan gia vẫn chưa hạ lệnh hồi sư, mà lại hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cấm quân đang ở đây của Trẫm, nếu như trở về Thượng Kinh, vậy thì bốn lộ đại quân trước mắt vây quanh vương kỳ kia, còn có thể bẻ xuống không? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Tầm Đạo lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bẩm quan gia, cấm quân hoặc là không triệt, hoặc nếu đã triệt, thì cần phải triệt hoàn toàn, chỉ có như vậy mới đảm bảo được quân ta có thể lấy lại được Thượng Kinh, chỉ phái một bộ phận trở về, khả năng sẽ còn xảy ra chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏

Cấm quân một khi đã triệt bỏ, binh mã của ba phương khác, kỵ binh Bắc Khương vốn lười nhác, khônhg cách nào có thể thật sự ràng buộc. Hàn Tuế ở chỗ đó sớm đã bất động như núi, ba vạn tân binh của Tổ gia sẽ bị sương binh bên cạnh liên lụy. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng vì vậy, bốn vây một, giờ chuyển thành ba vây một, nhất định sẽ xuất hiện nhiều khe hở, vương kỳ bên kia sẽ có thể ung dung tìm đúng cơ hội chui ra khỏi cái túi này. ͏ ͏ ͏ ͏

Quan gia gật gật đầu, ͏ ͏ ͏ ͏

Bàn tay dán vào ngự án phía trước mặt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như Thượng Kinh đã mất, sớm thu phục lại hay muộn một chút, thật ra cũng không đáng kể, mặt mũi nên giữ chặt thì đã mất từ lâu rồi, người đáng chết, cũng đã sớm chết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lời này vừa nói ra, ͏ ͏ ͏ ͏

Sắc mặt của tất cả những người ở đây đều biến đổi, không thể tin rằng những lời nói như vậy lại do chính quan gia nói ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Năm đó, vị Bình Tây Vương còn là một tiểu tướng, chỉ vào mũi Trẫm, nói Trẫm không biết dùng binh, khi đó Trẫm hoàn toàn có thể sai người bóp chết hắn một cách dễ dàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Thậm chí, kiếm của Hương Lan cũng từng kề qua cổ hắn, chỉ thiếu có một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Trẫm đã không làm vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Trẫm có hối hận không? ͏ ͏ ͏ ͏

Hối hận, ͏ ͏ ͏ ͏

Trẫm vô cùng hối hận! ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp